Chương 21: Chuyện nam nữ

Lâm Uyên bị đánh bất ngờ, hắn nổi cơn điên hét một tiếng rồi từ dưới đất bật dậy, lao người vào Doãn Tắc. Doãn Tắc không thèm né tránh, nghênh tiếp hắn bằng một cú đấm.

Hai người tôi đấm anh anh đánh tôi, tạo thành cảnh ẩu đả hỗn loạn trong chốc lát.

Những người ở bên cạnh đứng ngây ra nhìn, không ai xông vào khuyên can. Nựu Nựu là người tỉnh ra đầu tiên, cô hét lên với Doãn Ninh:

"Mẹ ơi! Kẻ xấu kia đánh cậu, mẹ mau mở cửa thả Man Đầu ra đi!".

Cao Ngữ Lam không lên tiếng, nhưng trong lòng cô thầm nghĩ: Nựu Nựu à, Man Đầu nhà em thả ra chưa chắc đã cắn kẻ xấu, có khi nó vẫy đuôi mừng muốn làm quen với hắn ấy chứ.

Hai anh cảnh sát mặt hằm hằm chứng kiến cảnh tượng trước mắt, các người coi cảnh sát chúng tôi chết rồi sao mà dám đánh nhau trước mặt chúng tôi?

Hai anh cảnh sát vội vàng xông vào can ngăn, không biết ai đúng ai sai ở đây, cứ đưa tất cả về đồn rồi tính sau.

Hai người đàn ông đánh nhau rất hăng máu, cảnh sát cũng mặc kệ. Lâm Uyên tung một cú đấm mạnh về phía Doãn Tắc, Doãn Tắc nghiêng đầu né tránh, cú đấm trúng đầu một anh cảnh sát.

Doãn Tắc thấy thế lập tức thay đổi chiến thuật, lui người trốn ra sau lưng anh cảnh sát và giơ cao hai tay giả bộ ngoan ngoãn: "Anh cảnh sát, hắn ta đánh lén cảnh sát, hắn ta đánh lén cảnh sát!".

Lâm Uyên giận tím mặt, hắn đã thật tâm hối cải, muốn cùng Doãn Ninh làm lại từ đầu, muốn nhận con gái hắn. Vậy mà hắn không thể giữ bình tĩnh, tính tình hắn quá nóng nảy, bây giờ hắn đã làm hỏng bét mọi việc.

Khi Doãn Tắc, người chỉ sợ thiên hạ không đại loạn xuất hiện, và sau một hồi đấm đi đấm lại, Lâm Uyên mới thấy bình tĩnh hẳn.

Hắn đúng là ngu xuẩn, biểu hiện của hắn vừa đáng ghét vừa không đầu óc.

Lâm Uyên dừng lại, thở phì phò. Hắn chỉnh đốn lại quần áo, đưa mắt qua hai người cảnh sát rồi quay sang nhìn Doãn Ninh.

Doãn Ninh đáp trả hắn bằng một ánh mắt hờ hững và khinh bỉ. Trong khi đó, con gái của hắn nhào vào lòng Doãn Tắc, Doãn Tắc giúp cô bé lau sạch những vệt nước mắt loang lổ trên gương mặt nhỏ nhắn.

"Cậu, chúng ta thả Man Đầu ra cắn kẻ xấu đi".

Ngón tay nhỏ bé trắng hồng của Nựu Nựu chỉ về phía Lâm Uyên. Hành động này khiến lòng Lâm Uyên khẽ nhói đau, thật sự là một cảm giác khó diễn tả.

Sự việc đến nước này, mấy người lớn không muốn tới đồn cảnh sát cũng không được. Doãn Ninh gi­ao Nựu Nựu cho Cao Ngữ Lam, nhờ cô đưa con bé đi ăn chút gì đó chứ đừng dính đến chuyện tồi tệ này. Cao Ngữ Lam, Trần Nhược Vũ và Quách Thu Thần dẫn Nựu Nựu đi ăn Mc Don­ald.

Sau đó, bọn họ làm theo lời Doãn Tắc, tới một bệnh viện gần đó để Quách Thu Thần xử lý vết thương và lấy báo cáo nghiệm thương.

Còn Doãn Ninh, Doãn Tắc và Lâm Uyên tự lái xe đến đồn cảnh sát.

Cao Ngữ Lam cảm thấy hơi bất an, Doãn Tắc ăn vài cú đấm, không biết có bị thương nặng hay không? Lâm Uyên kia lai lịch có vẻ không tầm thường, hai chị em bọn họ có khi nào lại gặp phải phiền phức?

Trần Nhược Vũ cũng lo lắng không yên, cô hỏi: " Vừa rồi tớ nhất thời xúc động, có đập tên khốn kia vài cái. Hắn nói sẽ kiện chúng ta, liệu tớ có bị dính vào vụ này không?"

Cao Ngữ Lam an ủi bạn vài câu, nhưng thật ra trong lòng cô cũng không chắc chắn lắm. May mà Lâm Uyên không quen biết Trần Nhược Vũ nên Trần Nhược Vũ có lẽ sẽ không sao.

Quách Thu Thần hầu như không mở miệng.

Trong số bọn họ, anh ta là người đen đủi nhất, hình như lần nào anh ta tới đây cũng đều gặp sự cố. Tuy nhiên anh Tiểu Quách rất có phong độ, không hề nói một câu oán trách.

Lúc ở quán Mc Don­ald, Nựu Nựu hiếu kỳ sờ lên khoé mắt anh ta, hỏi anh ta có đau không, Quách Thu Thần kiên nhẫn trò chuyện cùng cô bé.

Trong số mấy người, chỉ cô bạn nhỏ Nựu Nựu được thỏa mong ước ăn Mc Don­ald là tâm trạng không tệ lắm. Mặc dù vừa gặp chuyện không vui, nhưng cô bé không hổ là người có quan hệ máu mủ với Doãn Tắc, nhanh chóng dẹp hết chuyện đó ra khỏi đầu.

Cô bé còn lên kế hoạch tác chiến, đó là về nhà huấn luyện anh chàng đẹp trai Man Đầu phải biết phân biệt địch ta, dũng cảm chiến đấu.

Cao Ngữ Lam không đả kích mơ tưởng hão huyền của Nựu Nựu, nhưng cô thầm nhắc bản thân, khi nào gặp Doãn Tắc phải báo với anh một tiếng, hãy coi chừng nhân thân của Man đầu, không đúng, coi chừng sự an toàn của con chó.

Ba người lớn và một trẻ em đi tới một bệnh viện cách đó không xa. Nựu Nựu rất quen thuộc nơi này, đi trước dẫn đầu đoàn người lên thẳng tầng 3.

Cô y tá nhìn thấy Nựu Nựu liền vui vẻ chào hỏi cô bé, Nựu Nựu vẫy tay chào lại rồi chạy vào một phòng khám bệnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!