Cứ vào năm mới Lôi Ba lại cho hắn một bao lì xì, Na Thần thích cảm giác nhận được tiền lì xì, cái cảm giác vui sướng lại hồi hộp khi rút tiền từ trong bao ra.
Hồi trước ông già của hắn cũng sẽ lì xì, chẳng cần hắn cúi lạy chúc tết, cứ đưa một chồng tiền thật dày cho hắn coi như hoàn thành nhiệm vụ, ngay cả một câu cũng không có.
Na Thần cũng không quan tâm tới tiền, hắn ước ao được như những anh chị em khác có thể cúi lạy chúc tết ba mẹ, sau đó nhận bao lì xì rồi câu chúc phúc từ hai người, thế nhưng điều đó lại chưa từng được thực hiện.
Hắn đút tay vào túi áo khoác, sờ bao lì xì Lôi Ba cho rồi sải bước ra xe. Đứng ở ven đường suy nghĩ thật lâu, mới chạy xe không có mục đích ra ngoài đường.
Người trong ban nhạc đều đang ăn Tết nên không tập luyện gì cả, mà bọn họ cũng không dựa vào cái này để kiếm tiền, chuyện biểu diễn chỉ là do bọn họ thích mới đi, cho nên vào những ngày nghỉ đối với Na Thần mà nói quả thật rất khó chịu.
Hắn không có nơi để đi, cũng không có việc gì để làm, rất nhiều lúc hắn cứ lái xe loanh quanh thành phố, thậm chí còn chạy mấy vòng liền, hai vòng, ba vòng, bốn vòng, ba vòng, hai vòng, ba vòng, bốn vòng…
Điện thoại đổ chuông, có tin nhắn đến.
Na Thần dừng xe ở ven đường, là tin nhắn Lý Phàm gửi tới.
Vợ tao về nhà mẹ đẻ rồi, qua đây chơi đi.
Na Thần nghĩ ngợi một lát, cuối cùng lái rẽ sang hướng nhà Lý Phàm.
Lý Phàm với vợ hắn còn chưa kết hôn thế nên cứ vào năm mới là lại trở về nhà. Nhà của Lý Phàm không phải ở đây, nên nếu Tết mà gã không về nhà thì ba mẹ gã sẽ lên chơi, coi như là đi du lịch.
Na Thần ấn chuông cửa nhà Lý Phàm, cửa mở ra, mẹ của Lý Phàm từ sau cửa thò đầu ra, nhìn thấy hắn liền cười:
"Hôm nay Tiểu Thần rất xinh đấy."
"Chúc dì năm mới vui vẻ ạ."
Na Thần cười cười.
"Chúc mừng năm mới, chúc mừng năm mới," Mẹ Lý Phàm kéo hắn vào trong phòng,
"Lý Phàm đang chơi trong buồng đấy."
"Chúc chú năm mới vui vẻ ạ."
Na Thần lại chào hỏi ba Lý Phàm đang ngồi coi chương trình Tết ở trong phòng.
Ba Lý Phàm cười lớn, đưa một bao lì xì. Hắn cũng không từ chối mà nhận bỏ vào túi, cảm giác thật thỏa mãn.
Lý Phàm đang chơi game trong phòng, làm nhiệm vụ của Tết âm lịch. Na Thần vào phòng, gã mới tắt game mà xoay ghế ra. Thấy Na Thần trang điểm, gã liền cười sung sướng cả nửa ngày:
"Nói đi, Tết nhất mà mày lại ghét ai thế."
"Thích không được hả?"
Na Thần ngồi xuống mép giường, Thuốc đâu?
Lý Phàm ném gói thuốc cho hắn:
"Mắt toàn tơ máu, đêm qua không ngủ hả?"
Có ngủ. Na Thần châm điếu thuốc rồi ra đứng ở ban công.
Với ai? Lý Phàm dùng chân lấy lực trượt ra ban công hỏi. Na Thần ngậm điếu thuốc nhìn gã một cái rồi lại xoay đi nhìn xuống dưới lầu, một lát sau mới trả lời: An Hách.
"Đệt, mang đi đâu? Bãi xe cũ…"
Nhà tôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!