Chương 22: (Vô Đề)

Triệu quý phi ném roi, thân roi quất thẳng lên mặt Sở Dực, ngay lập tức một mảng da đỏ hằn lên.

Nhưng dường như hắn chẳng hề thấy đau.

Hắn chỉ rên khẽ một tiếng, chậm rãi đứng lên.

Thân hình hắn gầy guộc mảnh mai, từng sợi m.á. u đỏ thấm vào lớp áo lụa trắng tinh, chói mắt đến rợn người.

Nhưng khi khoác lên đại bào, hắn lại trở về dáng vẻ tuấn tú phong lưu, được vạn người ngưỡng mộ.

Không ai biết dưới lớp áo lộng lẫy đó, là một thân thể tàn tạ rách nát.

28

Ta không đi tìm Triệu quý phi.

Ta lặng lẽ né tránh, giả vờ như chưa từng trông thấy cảnh tượng ấy.

Ta lại nhớ đến lần chạm mặt Sở Dực trong hoa viên năm xưa.

Hắn cố chấp hỏi ta: "Nếu phụ mẫu thân nhân ép buộc ngươi thì sao?"

Ta đáp rằng, nếu phụ mẫu thân nhân không thể thay đổi, thì hãy bỏ trốn! Trốn càng xa càng tốt.

Nhưng hắn là hoàng tử, số mệnh đã định chẳng thể bỏ trốn.

Hắn đứng nơi cao nhất của quyền thế, nhưng dường như cũng chẳng thể nắm lấy vận mệnh của chính mình.

Vận mệnh thật là vô thường…

Rốt cuộc là ai có thể nắm bắt được vận mệnh đây?

Ta thật sự rất đố kỵ.

Tết Nguyên Tiêu năm ấy, Lâm Nhụ Thành lại sai người đến gọi ta về phủ.

Ta đồng ý.

Chỉ là lần này, ta ra điều kiện: có thể gặp mặt, nhưng không phải ở phủ Tể tướng, mà là tại Bách Hoa Cư trong thành.

Nói ra cũng buồn cười, ta từng rau dại cháo trắng, cũng từng thưởng mỹ vị cung đình.

Chỉ duy nhất chưa từng nếm thử đồ ăn tại tửu lâu trong kinh thành.

Ta và Tống Độc Hạc từng đi ngang qua Bách Hoa Cư.

Khi ấy chúng ta mới bày xong sạp hàng, ăn đậu hũ non đến phát ngán, mà bụng vẫn đói meo.

Đi ngang qua Bách Hoa Cư, ngửi thấy mùi thơm từ trong truyền ra, hai cái bụng không hẹn mà cùng "ục ục" vang lên.

Chúng ta nhìn nhau cười, rồi hẹn với nhau, sau này nếu phát tài, nhất định phải vào Bách Hoa Cư ăn một bữa cho đã.

Giờ ta đã đến rồi, còn hắn thì không thể đến được nữa.

Lúc ta đến nơi, người nhà họ Lâm đã ngồi đó từ trước, sắc mặt ai cũng khó coi.

Trên gương mặt mỗi người đều phủ đầy vẻ tức tối vì bị ta nắm thóp.

Nếu không phải vì phép tắc "ăn không nói, ngủ không trò chuyện", chỉ e bữa ăn này đã trở thành mớ hỗn loạn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!