Chương 28: Bà đây nghèo tới mức chỉ có mỗi tiền

A... Cười lạnh, xoay người đi luôn.

Đàm Hi không đuổi theo, trơ mắt nhìn anh đi vào trong thang máy.

Cúi đầu, thu lại sự lãnh đạm và giận dữ, ngẩng đầu lên, cười vô cùng thoải mái.

Trong tay bà có thẻ rồi, còn lâu mới sợ anh sẽ đi nhá!

Ha, có giỏi thì cứ cút ra xa vào.

Nghĩ mình là cậu ruột thật chắc? Há miệng ngậm miệng là nhắc tới Tần gia, lại còn dám châm chọc cô là

"không biết giữ đạo làm vợ" à?

Rõ ràng là tại cái thằng biến thái Tần Thiên Lâm kia có được không hả?

"Xí! Một mình bà đây --- chầm, chậm, chơi..."

Đồ đàn ông thối! Ngốc như cái chày gỗ ấy, lạnh chẳng khác nào tảng băng, còn dám tức giận lung tung nữa à?

Phất tay áo bỏ đi chứ gì?

Được! Nhân lúc còn sớm thì mau cút xéo đi.

Có thẻ để quẹt, có tiền để tiêu là cuộc sống đủ vui vẻ rồi. Dù sao, hiện tại còn lâu Đàm Hi mới đuổi theo ấy!

Phụ nữ mà, đừng nên ngủ quá muộn, cũng đừng yêu quá trọn tình.

Lạt mềm buộc chặt, đây là một môn học có rất nhiều tri thức.

Đi thẳng vào cửa hàng bán đồ lót, đủ loại áo lót màu sắc rực rỡ làm sáng lòa mắt chó.

"Ố... Còn có cả bikini nữa!"

Hai mắt Đàm Hi sáng rực.

Không khỏi hồi tưởng lại những ngày đầu sống trong núi, lúc đó khổ cực biết bao nhiêu!

Đừng nói tới bra, ngay cả cái đồ hơi giống áo lót ngực cũng khó mà mua được, những người nghèo hơn một chút thì đến quần áo lót là gì còn chẳng biết ấy chứ.

"Ba cái này, lấy ra tôi thử xem."

Vâng. Nữ nhân viên bán hàng tươi cười thân thiết,

"Có thể nói cho tôi biết size và cup mà cô mặc không ạ?"

... 32B.

Có tiếng cười khẽ, Đàm Hi nghe thấy liền quay đầu nhìn, chỉ thấy một cô gái trang điểm tinh xảo, ăn mặc thời thượng đứng nghiêng ở phía sau, trong tay cũng cầm một cái áo lót màu xanh nhạt, những ngón tay như ngọc đang vuốt trên đỉnh áo, động tác... có hơi hạ lưu.

Có vẻ như cảm nhận được ánh mắt đang nhìn, cô ta chuyển mắt, nhìn về phía cô.

Đàm Hi lập tức trợn đảo mắt với cô ả rồi nhìn đi chỗ khác.

Nhìn cô giống dân đồng tính lắm sao? Trước bàn dân thiên hạ, một đứa con gái ăn mặc thời thượng lại cười với cô trong cửa hàng bán đồ lót ư? Cười thì cũng thôi đi, còn liếc mắt đưa tình là cái quỷ gì?!

Quả thực không thể hiểu nổi!

Ho nhẹ hai tiếng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!