Chương 4: (Vô Đề)

Lư phi bắt đầu thích khoe khoang sự yểu điệu của Tĩnh Nhã trước mặt ta và mẫu phi.

Tĩnh Nhã eo nhỏ, chân thon, Lư phi còn thích cho con bé mặc váy lụa xanh.

Mẫu phi của ta hừ lạnh:

"Mẹ nó là miệng hồ lô nhỏ, lại còn trang điểm cho nữ nhi mình như cành liễu nhỏ."

Ta ghé sát tai mẫu phi, thì thầm:

"Mẫu phi, con đã mua chuộc được người trong cung của Lư phi, biết được một chuyện."

Mẫu phi nghiêm túc hỏi: Chuyện gì?

Ta trả lời:

"Lư phi ở trong cung bà ta nói nữ nhi của người là đại kỳ can tử (cây cột cờ lớn)."

Mẫu phi giận tím mặt, muốn đến chỗ Lư phi đòi lại công bằng cho ta.

Nhưng lại sợ phụ hoàng lại bắt bà ấy tu thân dưỡng tính, cuối cùng vẫn quyết định nhẫn nhịn.

Giữa lòng yêu thương nữ nhi và ăn thịt, mẫu phi vẫn chọn ăn thịt.

Đều nói nữ nhi hoàng đế không lo gả, nhưng thực tế là nữ nhi hoàng đế rất khó gả, ta bây giờ như thế này, sợ là khó lại càng thêm khó.

Tam ca an ủi mẫu phi, huynh ấy sẽ nghĩ cách tìm cho ta một phò mã tốt.

Cách của huynh ấy chính là hỏi bạn đọc Triệu Mai Kiên có thể cưới ta không.

Đây không phải là ỷ thế h.i.ế. p người sao?

Triệu Mai Kiên khẽ cắn môi nói:

"Tiểu nhân nguyện cưới."

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Quai hàm nghiến ken két.

Ta thực sự áy náy, nói với tam ca:

"Nói một tiếng nguyện ý, mà cũng phải nghiến răng nghiến lợi. Đến lúc đó còn phải đại hôn còn phải động phòng hoa chúc, chẳng lẽ lại nghiến nát cả răng?"

---

Triệu Mai Kiên làm thế nào mà cuối cùng lại biến thành Triệu Rụng Răng, đáng hay không đáng?

Tam ca thở dài nói với Triệu Mai Kiên:

"Linh Lung không vừa mắt đệ."

Triệu Mai Kiên chắp tay:

"Tiểu nhân cảm tạ chi ân không vừa mắt của công chúa."

Ta khoát tay:

"Không phải không vừa mắt, mà là không nhìn thấy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!