Chương 3: (Vô Đề)

Hai

Mẫu phi khuê danh là Lý Nhu Nhi, khi mới nhập cung, bởi vì nhìn bề ngoài người như tên gọi, khiến cho các phi tần trong cung có chút quên mất hoàn cảnh giáo dục gia đình của bà.

Vào cung không lâu, đúng vào mùa đông, phụ hoàng có mấy ngày công vụ rất bận rộn, hậu cung cũng thảnh thơi.

Có người liền muốn gây chuyện.

Hoàng hậu thiết yến, các phi tần nhất định bắt mẫu phi đi Ngự Hoa Viên hái hoa mai, mỗi người trong yến tiệc một bình.

Trời lạnh giá, không ít người cho rằng đây là để cảnh cáo mẫu phi.

Mẫu phi vui vẻ đồng ý, chẳng bao lâu hoa mai đã hái xong.

Mọi người kinh ngạc, sau yến tiệc lén hỏi thái giám đi theo đến Ngự Hoa Viên lúc đó, mẫu phi có phải đã nhận được sự giúp đỡ của ai không.

Được cho biết, mẫu phi vào vườn mai, chọn một cây hoa nở rộ, một cước đạp gãy, lại chọn một cây, lại đạp gãy.

Bà và Quyên Nhi mỗi người vác một cây, ra khỏi vườn mai.

Sau đó thò tay ngắt một cành cắm vào bình hoa, lại ngắt một cành khác lại cắm vào bình hoa…

Mẫu phi cảm thấy công việc này rất thú vị, bèn nói sau này cần hái hoa mai hay hoa gì khác, cứ bảo bà đi.

Hoàng hậu sợ Ngự Hoa Viên từ nay không còn một ngọn cỏ, nói với bà loại việc này cứ để cho người khác làm.

Trong thoại bản đều nói hậu cung nhiều chuyện bẩn thỉu, dường như không liên quan nhiều đến mẫu phi cho lắm.

Nào là đẩy người rơi xuống nước, mẫu phi giỏi bơi lội.

Nào là hại người ngã ngựa, mẫu phi giỏi cưỡi ngựa.

Nào là mua chuộc thái y hạ độc, bà ấy chẳng mấy khi ốm đau.

Nào là mưu hại long duệ, mẫu phi mang thai bốn tháng vẫn hoạt bát, còn thèm ăn dưa hấu ướp lạnh, bị phụ hoàng quở trách một trận, bị buộc phải kiêng khem. Đến thuốc bổ bà ấy cũng lười uống.

Ngay cả việc sinh nở cũng rất nhanh.

Trước khi sinh, mẫu phi còn lén đứng tấn trong cung của mình.

Khi sinh tam ca của ta, bà đỡ lén bàn tán:

"Nương nương này kêu thảm thiết, nhưng cái m.ô.n. g rất khỏe, hoàng tử kia sinh ra như nặn trứng vậy."

Nhưng do mẫu phi luôn thích làm nũng trước mặt phụ hoàng, cho nên phụ hoàng cảm thấy bà ấy quá mềm yếu.

Hơn nữa, những chuyện như rơi xuống nước, ngã ngựa, hạ độc, phá thai đã nói ở trên, thực ra không tồn tại trong hậu cung của phụ hoàng.

Hơi có động tĩnh gì, thái giám Ty Cung Vĩ sẽ báo cho phụ hoàng.

Nói không có tranh đấu một chút nào, cũng không hẳn, nếu không thì cũng sẽ không dùng chuyện hái hoa mai để cảnh cáo mẫu phi, nhưng cũng chỉ có vậy mà thôi.

Cảnh cáo không thành công, cũng chẳng còn thú vị nữa.

Chỉ có Lư phi, bởi vì cùng vào cung với mẫu phi, được sủng ái kém hơn mẫu phi một chút, luôn có chút không cam lòng, không phải là muốn ra vẻ trước mặt mẫu phi, thì chính là muốn chơi trò âm dương quái khí trong lời nói.

Cần gì phải thế.

Mẫu phi cảm thấy bà ta có bệnh, bà ta cũng đã được phong phi, cái gì cần có đều có.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!