Chương 10: (Vô Đề)

Ta đem chuyện này nói cho mẫu phi.

Mẫu phi nói:

"Tần tiểu tướng quân kiếp trước là bàn tính thành tinh, kiếp này mới đầu thai làm người, thật là giỏi tính toán."

Ta hỏi:

"Nhi thần không hiểu hắn ta mưu đồ cái gì?"

Mẫu phi nói: "Cái gì mà công chúa biến thành quận chúa, thế nào chẳng phải vẫn là nữ nhi của phụ hoàng con, ông ngoại con thương con, bốn cữu cữu cũng thương con, con còn có một ca ca làm hoàng tử, hắn ta từ một cây non đơn độc, biến thành sau lưng có chỗ dựa lớn.

Chức Quốc công của gia gia hắn ta được khôi phục rồi, nhưng vẫn chưa nói đến chuyện thừa kế, hắn ta đây là muốn kéo dài tước vị và vinh quang của Quốc công, còn muốn hưởng phúc lợi của phò mã.

"Haiz, ta đã nói người này là củ sen biến thành, cả người đều là tâm nhãn (lỗ trống trong củ sen). Mẫu phi nhìn ta nói:"Con vừa xinh đẹp vừa cao lớn lại có thể đánh nhau, làm vợ võ tướng rất thích hợp. Nói chung, con lấy thân phận quận chúa gả cho hắn ta, có lợi không có hại."

Năm đó Phượng Tường quận chúa nói là thân phận thay đổi, nhưng trên thực tế ban thưởng và danh tiếng không hề kém đi chút nào.

Khi đó tình hình biên giới phức tạp, gả một nữ nhi qua đó có thể khiến cho tình thế nhanh chóng ổn định, triều đình đương nhiên đồng ý, cái gì mà lưỡng tình tương duyệt, đó đều là chuyện sau này.

Đối phương chẳng qua chỉ là một thế lực cát cứ, không thể để người ta cảm thấy là phái công chúa đi hòa thân, đành phải làm cái trò biến công chúa thành quận chúa, nói là vì để cho đôi lứa có tình cuối cùng thành thân thuộc.

Trong tất cả các lý do, tình yêu nam nữ là màn che mắt lớn nhất, trên thực tế lại là thứ không quan trọng nhất.

Biến số duy nhất là bản thân Phượng Tường quận chúa có năng lực mạnh mẽ, cuối cùng uy vọng của bà ấy còn vượt qua cả trượng phu.

Cửa ải quan trọng nhất ở phía Tây thậm chí còn được đổi tên thành Phượng Nương Tử quan.

Tần tiểu tướng quân biết ta khao khát điều gì, biết ta mơ ước điều gì, cho nên hắn ta cho rằng hắn ta có thể nắm chắc dụ dỗ được ta.

Haiz… sự dụ dỗ rất lớn đấy.

Mẫu phi cũng nhìn ra tâm tư của ta, nhưng cũng không khuyên ta nhiều.

Ta không có hứng thú với con người Tần tiểu tướng quân, nhưng cái bánh vẽ hắn ta vẽ ra quá thơm.

Trằn trọc, ta không ngủ được.

Không biết vì sao, vừa nghĩ đến hắn ta là vì có ích mà muốn cưới ta, ta nhịn không được sẽ buồn bã.

Rõ ràng đối với Tần tiểu tướng quân không có chút tâm tư nam nữ nào, ta vẫn buồn bã.

Buồn cái gì chứ?

Nam nhân vì có ích mà cưới nữ nhân, lại không muốn nữ nhân quá mức có ích.

Vậy nữ nhân rốt cuộc nên thế nào.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Ta cảm thấy tủi thân, tủi thân không lý do.

Ta khóc, từ thút thít nhỏ giọng đến gào khóc lớn tiếng.

Tiếng khóc của ta quá lớn, kinh động đến mẫu phi.

Bà ấy hỏi ta làm sao vậy.

Ta vừa rơi lệ vừa nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!