Chương 30: (Vô Đề)

Thì ra vị quý nhân này thật sự chính là chủ nhân mà đám tráng sĩ kia đang tìm!

Mạnh đại phu nhìn thấy những kẻ hung hăng ban nãy đồng loạt cúi người quỳ trước Tạ Uẩn vẻ cung kính tột độ, không khỏi thở phào một tiếng như được giải thoát.

Thật tốt quá, ông không cần phải chịu lương tâm cắn rứt, không phải lo lắng đã gây rắc rối cho Trương nương tử và cả thôn Tây Sơn nữa.

Giờ thì rắc rối hóa thành chuyện mừng, quý nhân đã được thuộc hạ và tâm phúc tìm thấy, tất sẽ bình an trở về nhà, đến lúc đó đương nhiên sẽ trọng thưởng người đã cứu mạng.

Trương nương tử vất vả làm việc thiện, cuối cùng cũng sắp nhận được hồi báo xứng đáng.

Nghĩ vậy, Mạnh đại phu không giấu được ánh mắt ngưỡng mộ nhìn về phía nữ tử kia, quả nhiên trên khuôn mặt nàng là một nụ cười rạng rỡ xán lạn.

Đúng vậy, phản ứng lúc này của nàng nên là như thế.

Vui mừng, phấn khởi, tự hào vì mình thực sự đã cứu một vị quý nhân! Chứ không phải hiện ra nét mặt hoang mang và luống cuống lẫn lộn như kiếp trước.

"A Lang, chúng thuộc hạ nghe tin ngài gặp nạn đã lập tức bí mật rời quận thành, giữa đường, Công Thừa tiên sinh vì dãy núi Dương thuộc địa phận huyện Vũ Dương, nên lệnh cho ta ở lại dò xét, không ngờ thực sự tìm thấy ngài ở đây!"

Giải nửa quỳ dưới đất, lấy ra một miếng mực đen mà cả Trương Tĩnh Hàm và Tạ Uẩn đều vô cùng quen thuộc, chính nhờ thứ này mà hắn tìm đến được nơi này.

"Miếng ngọc đen mà Trương nương tử gửi bán ở chỗ tôi lại vừa hay bị tráng sĩ này nhìn thấy, đúng là ý trời, ý trời." Thấy vậy, Mạnh đại phu cười gượng giải thích.

Tạ Uẩn nhận lấy miếng mực ngọc, ngón tay khẽ vuốt qua bề mặt, phản ứng vô cùng nhàn nhạt, đúng là trùng hợp.

Công Thừa Việt tinh ý, dồn sự chú ý vào khu núi Dương là điều bình thường. Còn hắn, vì trận mưa mà bệnh trở nặng, A Hàm đành mang miếng ngọc đi gửi bán, để mời đại phu và sắm sửa áo quần. Rồi Giải, đang ở huyện Vũ Dương tình cờ thấy được, lập tức lần theo tìm đến.

"Làm rất tốt, đứng dậy cả đi." Hắn lên tiếng bảo Giải và các bộ khúc đứng lên, phong thái ung dung trời sinh khiến người ta chỉ biết càng thêm kính nể.

Cho dù trên người hắn chỉ là bộ áo vải bố màu xám xanh thô sơ, không đội mũ, không buộc tóc, trông chẳng khác nào dáng vẻ thôn phu dân dã mà Công Thừa Việt từng nhắc đến.

Nhưng cái khí chất cao quý và kiêu ngạo ấy lại toát ra từ tận xương tủy, không gì có thể che mờ được.

Giải cảm thấy sự quen thuộc tràn về, tảng đá đè nặng trong lòng cuối cùng cũng hạ xuống.

"A Lang, chân ngài…" Ánh mắt hắn lập tức dán vào đôi chân của Tạ Uẩn, mày chau chặt lo lắng.

Nghe vậy, Tạ Uẩn đứng dậy, ánh mắt lạnh nhạt liếc qua hắn một cái.

Giải nghẹn thở vội vàng im bặt, hắn quá nôn nóng mà quên mất tính tình của A Lang, hắn lập tức quỳ xuống xin tội, dáng người vạm vỡ cúi phục trước mặt Tạ Uẩn một cách cam tâm tình nguyện.

Cảnh ấy rơi vào mắt Mạnh đại phu, khiến ông không khỏi lo lắng, quý nhân này dường như càng khó đối phó hơn trước, nếu ông không chữa được chân cho người này…

"Quý nhân, chân ngài có thương tổn, xin hãy mau ngồi xuống. Hôm qua Trương nương tử có đến y quán tìm tôi, nhờ tôi đến thăm bệnh cho ngài, không biết giờ ngài thấy trong người thế nào?"

Mạnh đại phu cẩn thận lên tiếng, bất đắc dĩ phá tan bầu không khí tĩnh lặng.

Ông vừa nhắc đến Trương Tĩnh Hàm, sắc mặt Tạ Uẩn khẽ khựng lại, nhớ đến lời chưa kịp nói, lạnh nhạt bảo Giải lui sang một bên, rồi ngồi xuống đưa tay ra hiệu cho nữ tử đang im lặng kia.

"A Hàm, qua đây."

Ánh mắt hắn vẫn như trước, nóng cháy, đầy vẻ chiếm hữu.

Nếu không có Mạnh đại phu và Giải đột ngột xuất hiện, giữa họ đã có những tiếp xúc càng thân mật và mờ ám hơn.

Nghĩ đến đó, lòng Tạ Uẩn thoáng bực dọc, trên mặt cũng sầm xuống vài phần, sớm không đến muộn không đến, cứ phải chọn đúng lúc này.

"Lang quân, họ là thuộc hạ của ngài sao? Trông thật lợi hại." Nghe hắn gọi mình lại, Trương Tĩnh Hàm có chút lúng túng, ánh mắt không khỏi đảo qua Giải và đám bộ khúc.

Nghe nàng nói vậy, động tác mân mê miếng ngọc trong tay Tạ Uẩn khựng lại, rồi như chợt hiểu điều gì, hắn nhìn nàng chăm chú, nàng vẫn đứng yên chưa bước về phía hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!