"A Hàm, sao con lại ra ngoài mà không xỏ giày? Nhỡ bị đá hay cành cây cứa vào chân sẽ đau mấy ngày đấy."
Trương Song Hổ nhíu mày, bảo con trai thứ Trương Nhập Lâm chạy về lấy cho nàng một đôi dép cỏ mới.
Nghe vậy, Trương Tĩnh Hàm vội ngăn biểu đệ, bước ra khỏi bóng cây: "Cậu, lúc đi con đều để ý đường, mà trước đây con cũng đi thế này mà, tiếc là bây giờ chỉ còn lại mỗi mình con thôi."
Nàng nói đến chuyện hồi bảy, tám tuổi, ngang với tuổi của Hạ Nhi bây giờ, những ngày nắng gắt bực bội là nàng chẳng muốn xỏ giày, chỉ hái lá to quấn vào bàn chân, mát rượi rất dễ chịu.
Đến bờ suối, nàng và đám trẻ trong thôn lại tháo lá ra, lội xuống nước bắt tôm bắt cá.
Tiếng cười đùa vang tận xa.
Còn bây giờ, những người bạn cùng chơi khi xưa, kẻ thì gả sang làng khác, người thì bị bắt đi lính, sống chết chẳng hay, chỉ còn mỗi Trương Tĩnh Hàm lưu lạc lại đây.
Nghe nàng nói xong, dân làng đều im lặng. Trong lòng bọn họ, những cô nương chưa xuất giá hay những thiếu niên chưa thành thân, vẫn là những đứa trẻ cần chở che. Họ đều nhìn A Hàm làm gì, nếu muốn biết rõ nội tình, chẳng phải nên đến hỏi quý nhân sao? Sao lại cứ trông vào nàng?
Kỳ thực là vì họ sợ, sợ thân phận cao quý kia, sợ lễ nghi ràng buộc. Còn A Hàm thì khác, nàng đã cứu quý nhân, nên họ vô thức trông chờ nàng mở lời.
"Lúc A Hàm đi quý nhân còn đang nghỉ, hay chúng ta đợi lát, mỗi nhà mang chút đồ ăn thô, rồi cùng sang hỏi quý nhân một thể?" Thím Tần lên tiếng, đề nghị nghe ra cũng hợp tình hợp lý.
Trong thôn, mỗi khi cần nhờ ai việc gì, đều mang lễ vật sang nhà người ấy.
Trương Song Hổ cũng gật đầu, chuyện hệ trọng của cả thôn, sao có thể để một mình A Hàm gánh vác.
"Nhà A Hàm không chứa nổi nhiều người. Lát nữa ta cùng Hương lão vào nhà hỏi quý nhân, bà con chỉ cần đưa lễ sang là được, chớ vào làm phiền người ta."
Như thế, chu toàn cả thôi.
"Ừm, hợp lẽ." Hương lão tán thành, trong mắt ông, quý nhân dù khí chất cao ngạo nhưng chưa từng có vẻ khinh bỉ bọn họ.
Vài bữa trước, chính quý nhân còn bày kế giúp họ đuổi lũ lợn rừng phá ruộng.
"Không được! Phải để nàng tự đi hỏi!" Không ai ngờ, người đầu tiên phản đối kịch liệt lại là Lưu Bình Nương, thê tử của Trương Song Hổ, nãy giờ vẫn lặng im.
Bà lạnh mặt nhìn Trương Tĩnh Hàm, lời nói không chê vào đâu được: "Nó đã cứu mạng quý nhân, xét tình, xét lý, quý nhân sẽ không từ chối nó. Còn đổi lại là chúng ta? Ai đảm bảo quý nhân không phật ý rồi ứng phó tùy tiện?"
Lưu Bình Nương vốn nổi tiếng thông minh, đó là điều mà người dân thôn Tây Sơn ai ai cũng công nhận. Khi xưa, lúc hai tỷ muội Trương Song Hổ lưu lạc đến đây, trong bộ dạng khốn cùng tả tơi, bà chỉ mới nhìn một lần đã lập tức nhờ cha mình sang dạm hỏi.
Thời gian sau đã chứng minh, Trương Song Hổ quả thực là người có năng lực lại rất có trách nhiệm. Ông thành công gầy dựng cuộc sống ở thôn Tây Sơn, không chỉ mang đến cho Lưu Bình Nương và các con một mái ấm yên ổn, mà còn hiếu dưỡng cha mẹ nương tử cho đến khi các cụ qua đời.
Bao năm nay, điều sai lầm duy nhất ông từng làm, e rằng chính là để người thôn Đông Sơn lừa mất tỷ tỷ ruột, cũng là mẹ của A Hàm là A Cẩm, chỉ vì bọn họ có gương mặt ưa nhìn mà khiến lòng người lầm tưởng.
"Dù gì thì Huyện Lệnh đại nhân cũng không muốn tiết lộ nguyên do bên trong. Vị quý nhân kia nếu không biết thì thôi, nếu là biết, hắn nói cho chúng ta biết khẳng định là chuyện nguy hiểm đến tính mạng!"
Lưu Bình Nương nói tiếp, lời nói khiến lòng người nao núng, nhiều ánh mắt kỳ vọng bắt đầu đổ dồn hết về phía tiểu cô nương.
"Hay là, chúng ta cứ gom hết tấm lòng giao cho A Hàm nhé? Nhà tôi còn dư kê mạch!"
"Nhà tôi cũng có thể giúp A Hàm nộp thuế lương."
"Đúng đó, A Hàm đang thiếu lương thực mà…"
Nói xong, sợ bị Trương Tĩnh Hàm hoặc cậu của nàng là Trương Song Hổ từ chối, mọi người nhanh chân chạy về nhà mình, mang đến những túi lương lớn nhỏ.
Có đậu, có kê mạch, thậm chí có cả trứng gà quý giá, có nhà còn mang tới hẳn một con gà sống, đặt xuống rồi vội vã chạy đi.
Dù không hiểu nổi vì sao Trương Tĩnh Hàm đã mười chín tuổi mà vẫn chưa gả đi, nhưng họ rất tin tưởng vào nhân phẩm của nàng.
Việc này, nàng chắc chắn sẽ giúp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!