Chương 9: Thác nước trên không

Tựa lên tảng đá, tim Hà Ninh đập như trống, đầu óc choáng váng.

Tiếng hô giết xa dần, Hà Ninh lớn gan thò đầu ra khỏi tảng đá, trừ một đống cát mù, chỉ có thể thấy bóng dáng mơ hồ.

Lỗ tai vẫn ùng ùng, cổ họng khô cháy, thử đứng lên, nhưng hai chân mềm

nhũn, lại ngã xuống đất. Lúc này mới nhớ ra, lại cả ngày không ăn gì,

rồi liên tiếp bị dọa, nước cũng chưa uống một hớp.

Xoa xoa mặt, y muốn mình tỉnh táo một chút, trừ để mắt càng hoa, hiệu quả không lớn lắm.

Bất đắc dĩ, không có đồ ăn, cách duy nhất chính là uống nước, ít nhất phải

chống đỡ tới khi y tìm được thằn lằn xanh, hoặc về tới hoang thành.

Quyền trượng mang y bay bao xa, Hà Ninh không có bao nhiêu khái niệm,

nhưng hướng về hoang thành thì lại đặc biệt rõ ràng.

Đặc biệt là

hiện tại, chỉ cần nhắm mắt lại, hồ nước màu trắng, kiến trúc cổ xưa, cột đá cao to, đỉnh vòm có họa tiết, không có cái nào không hiển thị trước

mắt.

Khiến Hà Ninh phải kinh ngạc là, tất cả những gì thấy trong

hoang thành trước đó, lúc hốt hoảng còn cho là ảo ảnh sa mạc, giờ lại

đang dần rõ ràng trong ký ức.

Chợ phiên náo nhiệt, kiến trúc mang theo phong tình nước ngoài, vũ nương xinh đẹp, tiểu thương trả giá,

thương nhân dắt lạc đà, mỗi một chi tiết, mỗi một gương mặt, giống như

hiển hiện trước mắt. Y cũng đang ở trong đó, một thành viên của cảnh

tượng phồn hoa.

Bóng người tóc đen đã từng xuất hiện trong đầu

cũng không còn mơ hồ, gương mặt như nhìn trong gương, thân hình thon dài nhưng hơi gầy, ngồi trên lưng một con thằn lằn màu lửa đỏ. Khác với

thằn lằn xanh và thằn lằn đen, sau lưng thằn lằn đỏ có mọc đôi cánh, mở

rộng, mang người tóc đen bào đen bay lên không, trong tầng mây, tay

người đó cầm quyền trượng màu bạc, đang phát ra một tia sáng vàng dịu

hòa…

Hà Ninh dùng sức lắc đầu, vỗ mình hai cái, càng nghĩ càng thấy không đúng, từ khi tới hoang thành, y đã trở nên khác thường.

Nghĩ tiếp cũng chỉ thêm nhiễu loạn, không bằng sớm hồi phục thể lực, nhanh

chóng động người. Bất kể là ai thắng, cái người ngồi trên lưng thằn lằn

đen và nhân huynh sai sử long ưng, đều không phải đồ lương thiện. Nhìn

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!