Năm 405 lịch đại lục Aram, thần điện Vu thành lại lần nữa xây lại.
Các công thợ còn chưa tỉnh khỏi chấn động hôm qua, đã bị Miya phái người
triệu tập tới trước thần điện, cả kiến trúc cao to bị dỡ cả nóc nhà, các công thợ chìm vào trầm mặc thật lâu.
Nên làm sao tu sửa? Làm lại mái nhà? Còn không bằng đập sạch xây lại.
Mấy công thợ đi đầu thương lượng xong, đưa ra biện pháp sửa chữa nhanh
nhất, Miya từng thỉnh ý kiến của Hà Ninh, tiếp nhận ý kiến của các công
thợ.
Trong thời gian sửa chữa thần điện, Hà Ninh và Mudy dọn vào
nhà dân ở gần thần điện. Vì Hà Ninh còn chưa tiêu giận, Mudy vẫn luôn bị cự tuyệt ngoài cửa, chỉ có thể ngủ riêng. Nhưng đây chỉ là tạm thời, ít nhất thành chủ đại nhân cho là vậy.
"Thật không ngờ."
Hà
Ninh ngồi trên cửa sổ lầu hai, có thể nhìn thấy các công thợ gõ gõ đóng
đóng trước thần điện, tầm mắt chuyển lên nóc nhà bị sụp, tâm tình coi
như không tồi lại trở nên chết tiệt.
Khó trách Mudy sẽ nói, biến
thành hình dáng chân thật nhất sẽ phá hoại thần điện, có phải nên may
mắn là hắn chỉ làm hư mái nhà không?
Trên thực tế, nếu Hà Ninh
nguyện ý, dùng vu lực hồi phục nóc nhà nguyên trạng chẳng qua chỉ một
chút, nhưng dưới kiến nghị của Miya, y vẫn chọn lựa công thợ.
"Nếu đã định cư ở tại Vu thành, được chủ nhân bảo vệ, những công việc này nên do bọn họ làm."
Một lý do khác của Miya là, không thể để những công thợ và mục dân vào ở
trong Vu thành rồi sẽ cho rằng tất cả là lý lẽ đương nhiên, như vậy chỉ
làm tăng thêm lòng tham của con người, nảy sinh bất mãn vốn không nên
có.
Hà Ninh phát hiện, trong một đêm, biến hóa không chỉ có Mudy, Miya tựa hồ cũng có hơi thay đổi, cụ thể ở đâu thì y nói không ra, chỉ
có thể cảm giác được Miya càng cường hãn hơn trước kia, càng đáng tín
nhiệm hơn.
Đối với một cô nương trẻ tuổi xinh đẹp lại hình dung
như thế, mà lại không hề thấy kỳ cục, Hà Ninh sờ sờ mũi, nhìn nhìn Miya, ấp úng vài câu, nhưng phần lớn vẫn không nói gì.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!