Chương 42: Bắt đầu trùng kiến

Sau khi Mudy đi, Hà Ninh cũng trở nên bận rộn.

Miya dẫn các cô nương gia cố lại lều, rồi khai khẩn một ruộng nhỏ gần đó,

trồng hạt giống mạch đen và yến mạch. Hà Ninh thử đi giúp đỡ, nhưng động tác không nhanh nhẹn bằng các cô nương, làm một chút thì lưng đau eo

mỏi. Nhưng y không phải cá biệt, ngay cả các kỵ sĩ cũng bị đuổi sang một bên, so với tiết kiệm khí lực, các cô nương quý trọng hạt giống hơn,

những hạt giống này rất quý giá, đặc biệt là yến mạch, không thể lãng

phí một hạt.

Nông cụ lấy từ chỗ bọn cướp tới, trong ruộng được

khai khẩn, cát và bùn đất xen tạp, Hà Ninh rất khó tin đất thế này có

thể mọc ra cái gì. Huống hồ, trồng ruộng không cần nghiên cứu mùa vụ

sao? Cho dù y ngũ cốc không phân, mạch gạo không biết, nhưng những

thường thức này vẫn biết.

"Mùa vụ?" Miya thẳng người lên, lau mồ hôi chảy xuống cằm, nhìn Hà Ninh quái dị: "Đó là cái gì?"

Các cô nương đang xới đất cũng nhìn Hà Ninh, vẻ mặt tràn đầy không hiểu giống Miya.

"Chính là thời tiết, khí hậu có thích hợp không…"

Nói được một nửa, Hà Ninh ngừng lại, trong đầu chợt lóe, y hình như đã hiểu tại sao Miya cảm thấy kinh ngạc.

Đại lục Aram hạn hán đã mấy trăm năm, cả năm đều nóng bức hừng hực, không đổ mưa, còn Sahara hơn cả Sahara.

Đừng nói bốn mừa rõ ràng, mùa mưa mùa nắng còn không có.

Tại đây, khu vực thích hợp gieo trồng rất ít, điều kiện cũng khá ác liệt.

Chỉ cần tìm được mảnh đất có thể gieo trồng, gần đó có nguồn nước, tháng và thời gian không có ý nghĩa gì, trực tiếp trồng là được.

Khí hậu cao thấp, nước mưa nhiều ít gì đó, đều là chuyện của mấy trăm năm trước.

Hoàn cảnh ác liệt không chỉ dưỡng dục ra dân tộc đại mạc kiên cường, cũng đã bồi dưỡng thực vật ngoan cường. Chỉ cần có đất có thể sinh tồn, có nước tưới, hạt giống gieo xuống, có thể mọc mầm gần như là sinh trưởng nhanh chóng. Không xét mùi vị, nhưng sản sinh thì rất khả quan. Đây cũng là

một trong những nguyên nhân mà ở phía đông đất đai cằn cỗi, người ở đây

lại vẫn có thể lấy ngũ cốc làm lương thực chín.

Thực vật sinh trưởng trong hoang mạc cũng như thế. Thảo dược, thân rễ lá cây có thể ăn, đều xuất xứ từ ốc đảo số lượng có hạn.

Sau khi Hà Ninh tới đây, ốc đảo trong hoang mạc phía đông bắt đầu tăng

thêm, tương ứng, bộ lạc di chuyển có tuyến đường mới, động vật hoang dã

trong hoang mạc và gia súc được nuôi dưỡng cũng tăng thêm từng ngày.

Chỉ là lúc này, Hà Ninh không biết những thứ đó. Miya giải thích với y một

vài tình huống đơn giản của đại lục phía đông, Hà Ninh ngồi xổm bên

ruộng, quả đoán ỉu xìu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!