Chương 30: Biến hóa của thằn lằn xanh

Hà Ninh ngủ rất lâu, trong ý thức mơ hồ, rất nhiều cảnh tượng hỗn loạn nhanh chóng vụt qua đầu.

Quen thuộc, không quen thuộc, vui vẻ, đau đớn, thuộc về đại vu đã chết trong âm mưu và phản bội bốn trăm năm trước, cũng thuộc về bản thân ra đời ở

một thế giới khác.

Hoang mạc, ốc đảo, khúc ca du mục du dương, vũ nương uyển chuyển. Chớp mắt biến thành đô thị phồn hoa, trong rừng xi

măng cốt thép, người đi vội vàng, đèn tín hiệu giao thông chuyển đổi,

dòng xe nối đuôi, y đi trên hàng người đó, đi lướt qua họ, nhưng lại

giống như một hòn đảo cô độc, bị một vách ngăn không thấy được bao vây,

không cách nào dung nhập vào trong chốn bận rộn đó.

Mê mang, nghi hoặc, y tựa hồ đã quên mất cái gì, cố gắng nghĩ, nhưng lại nghĩ không

ra. Chỉ có thể cứng đờ đứng tại chỗ, nhìn dòng người không ngừng qua

lại, trầm mặc không nơi trợ giúp.

Không biết qua bao lâu, ban

ngày biến thành ban đêm, đèn neon lấp lánh đủ màu, lại biến thành một

màu xám, tất cả, đều bị cuốn vào lốc xoáy màu đen, biến mất không thấy.

Trong hốt hoảng, trước mặt lại trở nên sáng tỏ, bóng dáng màu đỏ to lớn bay

lượn trên không, vảy giáp đỏ như ngọn lửa. Đại vu trẻ tuổi ngồi trên

lưng nó, mái tóc đen bị gió thổi bay, vẻ mặt vui vẻ mà an tường.

Nơi này, là đại lục Aram.

Hạn hán đáng sợ chưa giáng xuống, cỏ xanh và rừng rậm không bị cát vàng bao phủ.

Bên cạnh dòng nước róc rách, các cô nương mặc sa màu vui vẻ cười đùa, nâng

bình gốm màu nâu, vòng xuyến trên tay chạm vào nhau vang lên thanh thúy. Thân hình thướt tha, nụ cười xinh đẹp hấp dẫn các chàng trai vung roi

chăn gia súc, đàn dê, đàn bò, nơi gieo trồng lương thực, đội thương buôn qua lại tới lui, thương nhân cao giọng nói chuyện, tất cả tất cả đều

rất đẹp đẽ.

Lãnh thổ rộng lớn, đất đai phì nhiêu, sinh cơ bừng

bừng. Đế vương được người yêu mến, cần chính, nhân từ, mang tới càng

nhiều vinh quang cho đế quốc.

Hà Ninh ngủ say, khóe môi lộ ra nụ cười, nhàn nhạt, mang theo hoài niệm và hạnh phúc xa xôi.

Đại vu ngồi trên lưng thằn lằn đỏ cũng cười, giơ cao quyền trượng màu bạc,

một cơn mưa nhỏ đổ xuống, mảnh đất càng phủ thêm màu xanh mơn mởn.

Đế vương tóc vàng bước ra khỏi vương cung, nước mưa thấm ướt trường bào, nhưng từ đầu tới cuối vẫn ôn hòa ngẩng nhìn trời…

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!