Trong chiến trường, chiến sĩ bộ tộc Canyon đã nỏ mạnh hết đà, kỵ sĩ của thành Burang và thành Battier bao vây chiến sĩ man tộc còn sống. Tiếng gầm
của địa hành thú càng lúc càng yếu, các kỵ sĩ nhảy xuống vì lạc đà bị
tiếng hú dài của Hà Ninh làm nóng nảy, vòng bao vây càng thu càng chặt,
Kony trọng thương tay cầm trường mâu, chiến sĩ Canyon cuối cùng, trước
mặt kẻ địch vẫn kiên cường cương nghị như đá tảng.
Tình trạng của Hà Ninh không tốt lắm, máu tại vết thương tuy đã ngừng chảy, nhưng
trước đó bị thằn lằn đen mang theo ngã xuống đất, xương sườn đang ẩn ẩn
phát đau, thử sờ một chút, càng đau.
Rít một tiếng, sắc mặt càng thêm tái nhợt.
"Ta đã đến Vu thành rồi." Vết thương trên người Mudy đã kết vẩy, để mặc mái tóc dài xõa tung sau lưng, đi lại gần Hà Ninh, tựa hồ quên mất vừa rồi
xém chút bị y khoét một cái lỗ trên người, "Là do ngươi?"
Hà Ninh cắn răng, không nói gì.
"Đi cùng ta." Ngữ khí của Mudy rất bình tĩnh, bình tĩnh tới mức không giống như đang đứng trong chiến trường phủ đầy giết chóc, "Ở cùng man tộc,
đối với ngươi không có bất cứ ích lợi nào."
Hà Ninh vẫn không nói gì.
"Từ Vu thành tới Battier, gặp phải không ít phiền phức đúng không?" Mudy
cởi áo khoác bên ngoài trường bào xuống, "Vu nữ của Ortiramhs muốn giết
chết ngươi, chỉ có ta có thể giúp ngươi, những người khác không làm
được."
"Như vậy đối với anh có ích lợi gì?"
"Một đáp án." Mudy lùi lại một bước, "Có lẽ chỉ có ngươi có thể giải đáp cho ta."
Hà Ninh không rõ lắm, miếng vải màu đen đã phủ lên vai y, vẫn là mùi xa lạ mà lại quen thuộc đó, mang theo một phần hoài niệm xa xôi nhất trong ký ức.
Chỉ cần không phải đồ ngốc, thì có thể nhìn rõ được trước mắt là tình huống gì.
Bộ tộc Canyon rõ ràng ở thế hạ phong, chống không được bao lâu nữa, dựa
vào y và thằn lằn xanh, căn bản không có khả năng chạy thoát. Thi thể
của chim ăn thịt thối khiến Hà Ninh ý thức được rõ ràng, trước mặt sức
mạnh tuyệt đối, thứ y có thể ỷ lại, thực sự ít tới đáng thương. Tiếp tục kêu gọi động vật khác không phải không thể, nhưng, đáng sao?
Nam nhân trước mắt này đối với y không có bao nhiêu thiện ý, nhưng cũng
không phải là ác ý tuyệt đối. Cách nhìn của y đối với người này vẫn
không tốt như cũ, nhưng không thể phủ nhận, lời của hắn có đạo lý nhất
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!