Sự thật chứng minh, Hà Ninh có thể săn được một con linh dương sừng dài, vận may chiếm phần lớn.
Liên tục hai ngày không thu hoạch được gì, thể lực còn lại gần như tiêu
sạch, tiếp tục như thế, trăm phần trăm sẽ ngã quỵ trong hoang mạc, thành bữa cơm của động vật ăn thịt.
Cổ họng gần như sắp bốc cháy, lồng ngực cũng đau đớn từng cơn.
Không thể tiếp tục đi nữa.
Dựa vào một chút sức lực cuối cùng, Hà Ninh tìm được một khúc gỗ khô nằm
ngang dưới đất, không bận tâm gì nữa, bò xuống dưới khúc cây khô như con thằn lằn sa mạc. Khúc cây rất thô, đủ để chứa cả người y, như vậy có
thể cung cấp cho y một chút bóng râm hiếm hoi.
Nhiệt độ càng lúc càng cao, rất nhanh, mặt đất đã nóng lên.
Hà Ninh nằm dưới khúc cây không chút động đậy, cho dù có trùng độc rắn độc y cũng chịu, dứt khoát bị cắn chết cho xong, kiểu sống này không phải
cho người mà.
Chậm rãi cuộn người lại, đầu vùi vào giữa hai tay,
đói và khát giày vò, khiến ý thức của y trở nên mơ hồ, y cần nước, cho
dù một giọt cũng được…
Đội lạc đà khởi hành dưới nắng nóng, tuân theo mệnh lệnh của Vu, đi thẳng về hướng tây.
Vu được hộ vệ trong đội ngũ, nam nhân đi đầu huơ roi, lạc đà thể trạng
cường tráng, bắt đầu chạy trong hoang mạc, tốc độ nhanh kinh người. Thời tiết ác liệt, dường như căn bản không ảnh hưởng tới chúng.
Hơn
hai mươi con lạc đà khuấy cát cuồn cuộn, nô lệ đi theo sau đội lạc đà
chỉ có thể dựa vào hai chân, cố gắng chạy theo. Không ai chạy trốn,
trong hoang mạc thế này, rời khỏi đội lạc đà chỉ có con đường chết.
Gió nóng thổi trường bào của Vu, hai màu trắng đen, giống như đôi cánh mở ra.
Phía sau đội ngũ truyền tới xao động, nam nhân đi đầu kéo chặt dây cương, giơ tay phải lên, đội lạc đà giảm tốc độ.
Trong hoang mạc, cái gì cũng có thể xảy ra. Bão, cướp.
Đội lạc đà không vì thế mà kinh hoảng, vì có Vu ở đây.
Nữ nhân mặc trường bào quay đầu lại nhìn, đôi mắt màu đen bình tĩnh không
gợn sóng, cho tới khi nhìn thấy rõ người tới, ánh mắt bắt đầu thay đổi.
"Không phải cướp." Nữ nhân mở miệng nói: "Là quân đội của thành chủ."
Lạc đà trong đội ngũ hiển nhiên rất bất an, khoảng cách hai bên càng lúc
càng gần, mấy con lạc đà cái hơi thấp bé đã xém khụy xuống.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!