Đêm khuya.
Ôn Dạng sấy khô tóc và lên giường. Trình Ngôn Vũ điều chỉnh đèn ngủ mờ đi, vừa xoay người lại thì cô đã nằm nghiêng. Trình Ngôn Vũ nhìn bóng lưng của cô, bỗng cảm thấy hoảng hốt vô cớ, liền nhích lại gần, đưa tay ôm eo cô.
Phản xạ đầu tiên của Ôn Dạng là muốn gạt tay anh ta ra, nhưng hơi thở của anh ta ngay sau ót cô, nhẹ nhàng hôn lên tóc cô.
Anh ta luôn thích hôn cô như vậy, nhẹ nhàng và thâm tình.
Hương thơm quen thuộc trên người anh ta là thứ cô luôn lưu luyến. Cô khẽ nghiêng mặt, nước mắt rơi trong im lặng.
Không biết qua bao lâu.
Trình Ngôn Vũ đã ngủ.
Ôn Dạng vẫn mở mắt, cô lấy điện thoại từ dưới gối ra, mở lên và nhìn thấy hai bức ảnh cô đã chụp: số điện thoại và WeChat của Lê Mạn. Cô nhìn một lúc rồi mở một tài khoản WeChat khác, nhập tài khoản của Lê Mạn vào.
Nội dung yêu cầu kết bạn viết rằng...
Ôn Dạng ngừng lại một lúc, rồi gõ vào ô trống: Chào cô Lê, tôi muốn tìm hiểu về mẫu dây chuyền mới nhất của thương hiệu bên cô. Sau đó được gửi đi.
Sau một lúc lâu, khi Ôn Dạng nắm chặt điện thoại đến mức đổ mồ hôi, thì "ting", thông báo đến.
Bên kia đã chấp nhận yêu cầu kết bạn.
Ôn Dạng siết chặt điện thoại trong tay. Đúng như dự đoán, đó là người từ công ty tổ chức triển lãm trang sức.
Ngón tay cô run rẩy.
Người đó nhanh chóng gửi tin nhắn lại.
Lê Mạn: [Chào bạn, xin hỏi họ của bạn là gì?]
Ôn Dạng: [Tôi họ Trần.]
Lê Mạn: [Chào cô Trần, tôi sẽ sắp xếp giám đốc sản phẩm liên hệ với cô.]
Ôn Dạng: [Được, cảm ơn.]
Lê Mạn: [Không có gì.]
Ngay sau đó, có một người khác kết bạn với cô, gửi cho cô một mẫu đơn và mời cô tham gia triển lãm trang sức. Ôn Dạng xem qua tài liệu, trong đó yêu cầu điền rất chi tiết, như thường đeo loại trang sức nào, sở thích cá nhân về trang sức, v.v. Nhưng Ôn Dạng không điền mẫu đơn đó, mà mở xem trang cá nhân của Lê Mạn. Đây là tài khoản cá nhân của cô ta.
Bức ảnh mới nhất là chính cô ta, mái tóc dài chạm thắt lưng, mặc chiếc váy lụa ngồi trên ghế, mỉm cười với ống kính, phía sau là bầu trời trên những tòa nhà cao tầng.
Nụ cười của Lê Mạn rất đẹp, đôi hoa tai là những viên kim cương nhỏ lấp lánh.
Bên ngoài cửa sổ là những tòa nhà chọc trời ở trung tâm kinh tế của Nam Thành, khung cảnh sang trọng và xa hoa phản chiếu qua kính và trên chiếc ghế ngồi.
Một người phụ nữ như vậy, không chỉ đẹp mà cuộc sống của cô ta hiển nhiên cũng rất tốt.
Ôn Dạng nhìn thấy gương mặt đối phương mà không khỏi sững sờ. Cô dừng lại ở bức ảnh đó rất lâu, cố tìm ra một chút khuyết điểm nào trên người cô ta như lông mày, đôi mắt, môi, vóc dáng... Nhưng không có, cô không tìm thấy gì cả.
Lê Mạn rất xinh đẹp, đó là sự thật không thể chối cãi. Mắt Ôn Dạng bắt đầu đỏ lên, cô lướt xuống và nhìn thấy một video. Trong video, con chó chăn cừu của Lê Mạn ngậm đĩa chạy về, Lê Mạn mặc váy ôm lấy cổ nó, cười và nhận lấy đĩa từ miệng nó, mái tóc xoăn nhẹ rủ xuống vai. Sau khi lấy đĩa đi, người phụ nữ cười và vuốt ve chú chó, vẻ mặt dịu dàng và xinh đẹp, còn quay lại nhìn vào ống kính và nói chuyện.
Ôn Dạng tắt tiếng nhưng vẫn mơ hồ hình dung được ngữ điệu khi cô ta nói trong video.
Cô ta thật hoàn hảo.
Lướt xuống tiếp. Lê Mạn ở trong studio của thương hiệu bọn họ, trò chuyện với người khác và chụp ảnh chung. Cô ta vẫn mặc váy, tóc búi lên, để lộ chiếc cổ thiên nga. Có một chuỗi dây chuyền kim cương nhỏ trên bàn trưng bày bên cạnh rất hợp với cô ta.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!