Gần triển lãm có một nhà hàng trang trí theo phong cách truyền thống của Trung Quốc, khá giống với nhà hàng ẩm thực Sơn Đông mà Ôn Dạng từng ăn ở Hồng Kông, nhưng nhà hàng này chuyên về món Quảng Đông. Không gian trang nhã và giá cả cũng không rẻ. Ôn Dạng trước đây đã xem đánh giá trực tuyến và thấy nhà hàng này tốt về mọi mặt, vì vậy cô chọn nơi này.
Nhà hàng có không gian khá riêng tư, sau khi cả hai ngồi xuống, Ôn Dạng cảm thấy cổ mình hơi mỏi vì đeo máy ảnh cả buổi sáng, cô tháo máy ảnh ra và đặt lên ghế.
Phó Hành Chu lấy thực đơn, đẩy về phía Ôn Dạng.
Ôn Dạng ngẩng lên nhìn anh dưới ánh sáng dịu nhẹ, nói: "Tổng giám đốc Phó, anh gọi món đi."
Phó Hành Chu nhìn cô: "Ưu tiên phụ nữ."
Ôn Dạng chớp mắt: "Tôi chọn món dễ trúng phải món không hợp lắm."
Nghe vậy, Phó Hành Chu nở một nụ cười nhẹ: "Có thể ăn được là được."
Ôn Dạng vốn định mời nên để Phó Hành Chu chọn món, với lại lần trước ăn món Sơn Đông thấy anh rất sành sỏi nên cô muốn giao hết cho anh chọn. Nhưng điều cô không biết rằng, lần đó Phó Hành Chu đã nhận ra rằng Ôn Dạng vì lo ngại khẩu vị của hai người họ mà không dám chọn món, nên anh mới giành quyền chọn. Lần này, chỉ có anh và cô đi ăn, vậy không có lý do gì phải kiêng dè nữa.
"Chọn đi." Anh nói.
Ôn Dạng còn muốn tranh luận rằng mình chọn món không khéo, nhưng không tiện đôi co thêm. Cô cầm thực đơn lên lật xem món, việc cô dễ chọn trúng món không hợp là vì cô thường muốn thử những món lạ mà ít gặp, đặc biệt là những món có tên gọi độc đáo. Nhưng thực đơn lần này khá bình thường, toàn những tên mónquen thuộc.
Cô ngước lên: "Tổng giám đốc Phó có kiêng ăn gì không?"
Phó Hành Chu khẽ nhếch môi: "Không, em cứ chọn tùy ý."
Ôn Dạng gật đầu: "Vậy tôi chọn nhé."
Cô gọi phục vụ, chỉ vào thực đơn và nói tên các món. Khi chọn món, cô rất cẩn thận, đôi khi còn phân vân lâu trước một tên món. Con người thường có xu hướng chọn những món mình yêu thích, nhất là khi không có áp lực nào từ bên ngoài. Phó Hành Chu chỉ liếc sơ qua những món cô chọn.
Nhà hàng này còn có khu vực uống trà. Khi Ôn Dạng vừa chọn món xong, Phó Hành Chu dùng kẹp gắp một ly trà đặt trước mặt cô. Bên cạnh, khói trà tỏa ra trong không khí, anh toát lên một vẻ đẹp tự nhiên đầy phóng khoáng. Ôn Dạng nhận ra hôm nay anh mặc áo sơ mi trắng, trông thoải mái hơn nhiều, không gò bó như hôm anh mặc áo sơ mi đen form rộng Hồng Kông, kiểu này sẽ không khiến người khác cảm thấy quá áp bách, vì thế trông anh cũng trở nên gần gũi hơn.
Ôn Dạng nâng ly trà lên uống một ngụm, hơi nóng. Cô chỉ nhấp môi rồi đặt xuống.
Thấy vậy, Phó Hành Chu hỏi: "Em có thích uống trà không?"
Ôn Dạng lắc đầu: "Không thích lắm, chỉ uống khi cần thôi."
Phó Hành Chu gật đầu.
Sau khi ăn xong, Ôn Dạng hơi lo lắng, sợ Phó Hành Chu lại tìm cách thanh toán, nên cô rất chú ý đến từng động thái của anh. Phó Hành Chu đặt đũa xuống, lau miệng và cũng nhận ra ánh mắt dò xét của cô. Anh lại nở một nụ cười nhẹ.
Anh hỏi: "No chưa?"
Ôn Dạng gật đầu: "Còn tổng giám đốc Phó thì sao?"
"Tôi cũng no rồi. Đi thôi."
Anh đứng dậy, Ôn Dạng cũng lấy máy ảnh và túi đựng điện thoại đeo lên, rồi đi đến quầy thu ngân. Phó Hành Chu đi sau cô, cả hai cùng đến quầy thu ngân. Ôn Dạng tiến tới hỏi: "Bàn số 8 hết bao nhiêu?"
Nhân viên thu ngân nhìn hóa đơn, báo một con số, chỉ vào mã QR của Alipay và nói: "Thanh toán qua đây."
Ôn Dạng thở phào nhẹ nhõm, quét mã và trả tiền.
Cô ngước lên nhìn Phó Hành Chu.
Phó Hành Chu vẫn giữ một ánh mắt cười, cả hai cùng đi ra cửa. Một nhân viên phục vụ thấy nắng gắt, liền đưa cho họ một chiếc ô. Phó Hành Chu đón lấy, mở ra che cho Ôn Dạng.
Ôn Dạng đưa tay lên che mắt, ngước nhìn chiếc ô và nói: "Nhà hàng này cũng chu đáo, còn có ô che nắng."
Phó Hành Chu khẽ ừ. Anh cao hơn cô, cầm ô che hết nắng cho cô. Ôn Dạng bước xuống bậc thềm, cô khá lo lắng vì sáng nay không thoa kem chống nắng, ánh nắng khiến cô hơi e ngại. Cánh tay cầm ô của Phó Hành Chu chỉ cách cô một khoảng ngắn, mùi đàn hương thoang thoảng bay tới, giống hương thơm trong xe của anh. Phó Hành Chu rất lịch thiệp, không chạm vào cô chút nào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!