Người
ta thường nói bát đũa còn có lúc xô, mặc dù thỉnh thoảng cũng có giận hờn,
nhưng Trần Tầm và Thẩm Hiểu Đường vẫn sống được với nhau, chẳng mấy chốc mà đã
sang năm 2003, chị Tân và anh Kiệt bận tìm việc, đều về nhà ở nên tháng sau sẽ
không thuê căn hộ này nữa, Trần Tầm và Phương Hồi vốn đã khá túng thiếu, chị
Tân và anh Kiệt đi rồi, bất luận là thuê tiếp hay tìm người thuê chung cũng đều
phiền hà, thế nên họ cũng không có ý định thuê nữa.
Trần
Tầm bắt đầu chuyển đồ đạc, sách vở về kí túc xá. Tống Ninh cười nói cuối cùng
cậu ta đã chia tay với cuộc sống lang bạt và quay về với đại gia đình ấm cúng
1507 này. Thấy Tống Ninh nói như vậy, Trần Tầm cũng nổi hứng, tối đến mua về
một túi bia, nhét vào áo rồi mang lên phòng, nói là tổ chức party chào mừng
Trần Tầm trở về.
Lâu
lắm rồi không tụ tập thế này, mấy đứa đều uống rất hăng, ngay cả người từ trước
đến nay không bao giờ góp vui như Vương Thâm Chiêu cũng vào phê phê với bọn họ.
Cuối cùng Cao Khả Thượng không chịu được nữa liền gục trước, Tống Ninh lấy chân
đá vào mặt cậu ta cũng không thấy nói gì, Trần Tầm nói ít người uống mất vui,
bảo Tống Ninh gọi Quảng Cường sang. Tống Ninh rút điện toại ra gọi điện thoại
cho Quảng Cường, không nghe thấy cậu ta nói gì mà chỉ "a lô" liên tục.
Tống
Ninh tắt máy, vứt sang một bên nói: "M. kiếp! Cái của nợ a lô này, sớm muộn gì
tôi cũng phải tống khứ đi cho hắn thôi, thật là vô tích sự!".
"Gì
vậy, của nợ a lô nào?". Tống Ninh uống một ngụm bia rồi nói: "Tín hiệu tệ kinh
khủng! Bình thường nghe hay gọi đều chỉ nói được a lô... a lô? A lô?... Nói
đi!... Có nghe thấy không? Không nghe thấy hả?... M. kiếp! Ngắt rồi!".
Trần
Tầm cười ngặt nghẽo, Vương Thâm Chiêu thì cười ha ha nói: "Thế tội gì phải dùng
mạng Tiểu Linh Thông, cứ dùng mạng Thần Châu Hành ấy!".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!