Chương 42: (Vô Đề)

Giấc mơ vô địch cúp Nike

của Triệu Diệp đã bị dập tắt trước khi khai mạc một tuần.

Nguyên nhân là do đội

bóng rổ đã triển khai đợt tập luyện ráo riết cho chiến dịch thi đấu, hôm đó là

buổi luyện tập một chọi một, Triệu Diệp tranh bóng rất hăng, khiến hậu vệ cũng

không nhẹ tay với cậu. Thực ra bất luận là cậu đưa bóng đột phá hay hậu vệ giơ

tay cản bóng của cậu đều là phản ứng rất bình thường của người chơi bóng, chỉ

có điều do cả hai người đều dùng lực rất mạnh nên phản ứng rất bình thường này

đã tạo ra một kết quả không bình thường cho lắm.

Trong tích tắc, cả hai

người đều bay ra, một tích tắc sau, chỉ có một người đứng dậy. Cậu hậu vệ đó

sốt sắng vẫy tay gọi Tô Khải, cậu vừa chống tay vào thắt lưng vừa chỉ vào Triệu

Diệp đang nằm dưới đất: "Gọi bác sĩ! Cậu ấy không ổn lắm! Hình như gãy xương

rồi! Tớ nghe thấy cả tiếng gãy nữa!". Tô Khải liền chửi một câu "m. kiếp" rồi

lao đến như bay, những người khác cũng vội vàng kéo đến.

Triệu Diệp không hề rên

rỉ, cậu mở to mắt nằm bất động dưới đất, cánh tay cong, tạo thành một góc rất

bất thường. Quả bóng in logo của đội NBA đó lăn bên cạnh cậu, dưới ánh nắng,

đột nhiên cậu không còn đủ sức khóc nữa.

Cánh tay trái của Triệu

Diệp bị kết luận là gãy xương, điều nàyuyên bố một cách gián tiếp rằng cậu đã

mất vé vào tranh cúp Nike. Tô Khải sợ cậu bị sốc nên cuối tuần đã thay mặt đội

bóng xách túi táo đến nhà Triệu Diệp thăm cậu.

Tinh thần của Triệu Diệp

khá hơn những gì Tô Khải nghĩ, cậu cười nói: "Đội trưởng, em phát hiện ra rằng

hai thằng mình và cộng đồng chung vận mệnh, xem ra em muốn giành cúp Nike cũng

phải đợi đến năm lớp 12. Ờ, cũng không phải, em đoán chắc anh cũng không giành

được cúp năm lớp 12 này đâu, không có em làm sao anh giành được cúp!".

Tô Khải liền cười quát:

"Ê nhóc, sao chú mày không gãy xương cằm đi hả! Như thế sẽ ngoan ngoãn câm

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!