Qua tết, đám Phương Hồi
đã đi chơi miếu hội một lần.
Từ cổ chí kim, miếu hội
tấp nập nhất ở Bắc Kinh thực ra cũng chỉ có vài nơi đó, Địa Đàn, Xưởng Điện,
Bạch Vân Quán, Hồ Long Đàm. Đi chơi miếu hội cũng là phong tục truyền thống ở
Bắc Kinh, hàng năm không đến miếu hội ăn mấy món đồ ăn vặt, mua mấy món đồ chơi
thì dường như năm đó không được khởi sắc cho lắm. Công viên Địa Đàn đã trở
thành điểm cấm của Phương Hồi và Trần Tầm, không có việc gì đặc biệt, hai đứa
gần như không đến, Hồ Long Đàm thì hơi xa, cuối cùng giữa hai sự lựa chọn đến
Bạch Vân Quán để sờ khỉ đá và đến Xưởng Điện để đánh trống cầu may, cả nhóm đã
quyết định đến Xưởng Điện vì không phải mua vé vào cổng.
Triệu Diệp và Lâm Gia Mạt
cũng không tị nạnh gì nhiều mà chỉ đi cùng mọi người, chỉ có điều dường như hai
dứa vẫn còn đang ở trong giai đoạn lạnh nhất của cuộc Chiến tranh lạnh Mĩ -
Liên Xô, một đứa đến sớm nhất, một đứa đến sớm nhì nhưng không nói chuyện gì
với nhau, phụ công đám Kiều Nhiên cố tình giả vờ đến muộn, mãi cho đến khi tất
cả mọi người đã có mặt, bầu không khí mới dịu đi đôi chút. Thực ra bọn họ vẫn
là trẻ con, ăn từ đầu đến cuối, lạp sườn, dạ dày giòn, gan xào, chè, canh thịt
dê thập cẩm, bánh ngọt, bánh rán Sơn Đông, thịt dê rán... không bỏ món nào,
quét khắp cả khu Xưởng Điện.
Phương Hồi và Lâm Gia
Mạt, đứa cầm một xiên hồ lô bọc đường, đứa cầm chiếc chong chóng đi trước, Trần
Tầm, Kiều Nhiên và Triệu Diệp tay cầm đĩa lớn bát nhỏ theo sau. Chỗ nào đông
người nhộn nhịp là bọn họ lại chui vào xem, lang thang đến quá Lưu Li Xưởng mới
quay về.
Triệu Diệp nhìn đã khá
hơn so với hai tháng trước, không còn u ám như thế nữa, cậu khoác tay lên vai
Trần Tầm nói: "Tại các cậu cứ đòi đi, cũng có gì hay đâu, vừa hóng gió lạnh,
lại còn đắt nữa!".
"Nôn ra đi! Ông nôn hết
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!