Chương 40: (Vô Đề)

Phương Hồi nói đến khi

thực sự bước sang năm 2000 họ mới phát hiện ra rằng, cái gọi là thiên niên kỉ

mới cũng không có gì khác so với bình thường. Hạnh phúc vẫn cứ hạnh phúc, bất

hạnh vẫn cứ bất hạnh. Môn học nào cần thi vẫn cứ phải thi, kì nghỉ cũng không

vì thế mà được nghỉ thêm mấy ngày. Chính vì thế có thể thấy, những ngày tháng

có ý nghĩa trọng đại đó đều là tự mình tưởng tượng ra, xét cho cùng ngày

31-12-1999 chính là một lần quay rất bình thường của Trái đất, nếu không nhớ

thì rồi cũng sẽ trôi qua. Ví dụ Trần Tầm, chắc chắn đã quên ngày này từ lâu.

Tôi cười lắc đầu, không

nói gì. Tôi đã phát hiện ra từ lâu rằng Phương Hồi luôn nhấn mạnh sự thờ ơ và

đãng trí của Trần Tầm, nhưng tôi biết chắc chắn trong lòng cô không nghĩ như

vậy. Thực ra cô sợ Trần Tầm quên, sợ đến đoạn cuối cuộc tình này, chỉ còn một

mình cô nhớ nhung, hoài niệm. Còn tôi cảm thấy Trần Tầm không bạc tình như vậy,

tổng cộng cuộc đời hai mươi mấy năm, họ đã đồng hành với nhau hơn một nửa thời

gian, nếu không giữ lại được chút gì, e rằng cũng có lỗi với những năm tháng

tuổi trẻ một đi không trở lại. Nếu cuộc đời con người không có gì để nghĩ,

không có cố nhân để hoài niệm thì sống còn có nghĩa lí gì?

Tóm lại không muốn bị

Phương Hồi lãng quên như vậy, cho dù chỉ là một khuôn mặt lờ mờ cũng được, tôi

cũng muốn để cô nhớ, có người đã từng chân thành ở bên cô ở một nơi rất xa xôi.

Phương Hồi ngồi đối diện

với tôi nhưng không phát hiện ra suy nghĩ của tôi, cô dừng lại một lát, sau đó

lại tiếp tục kể chuyện cũ bằng giọng điệu dịu dàng, bình thản.

Sau khi nghỉ đông xong,

Phương Hồi và Trần Tầm lại đến chơi nhà nhau mấy lần. Ban ngày ba mẹ hai bên

đều đi làm, bọn họ liền ở nhà làm bài tập, xem ti vi. Cả hai đứa đều không biết

nấu ăn, bèn đến siêu thị gần đó mua ít đồ ăn vặt, hoặc lôi từ tủ lạnh ra ít đồ

để ăn tạm. Có mt lần hai đứa luộc vằn thắn, cho ít gia vị, cuối cùng nát cả một

nồi. Còn một lần rán cánh gà, miếng thì cháy, miếng thì sống, mùi vị không đâu

vào đâu. Nhưng kể cả như thế, hai đứa vẫn ăn rất ngon, không để thừa lại chút

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!