Triệu Diệp đã chọn một
ngày thu đặc biệt, trời trong xanh, cả cậu và Lâm Gia Mạt đều thích để tỏ tình.
Trước đó Kiều Nhiên và
Trần Tầm không biết gì nhiều, mà chỉ làm một số việc "dọn dẹp" đơn giản giúp
Triệu Diệp theo sự phân công của cậu. Phương Hồi thấy có vẻ không ổn nên cũng
lo lo, nhưng vẫn bị Trần Tầm kéo đi, trong lớp chỉ còn lại Triệu Diệp và Lâm
Gia Mạt không hề hay biết gì.
"Tớ bảo này, nếu ngày mai
phải d đến bóng thì tại sao bọn họ không giúp gì nhỉ!". Lâm Gia Mạt ra sức lau
một quả bóng: "Đội bóng các cậu chết hết rồi à? Sao tự nhiên lại giao hết cho
cậu vậy?".
"Haizz, bình thường đều là
Tô Khải tổ chức, bây giờ anh ấy cuối cấp, cũng không còn thời gian quan tâm
nữa, đành phải chia đều cho nhau để lau".
"Thế mấy hôm trước cậu
làm gì? Mọi người ai cũng làm sớm, đâu có nước đến chân mới nhảy đâu! Cậu thì
ngược lại!".
"Tớ suýt thì quên mất
mà...". Bị nói như vậy, Triệu Diệp cũng giật thốt, cậu ta cố tình làm như vậy.
"Tô Khải ôn thi thế nào
rồi?". Lâm Gia Mạt giơ cao quả bóng ra trước sáng hỏi.
"Cũng được, tớ thấy anh
ấy cố gắng lắm, chắc là muốn thi cùng trường với Trịnh Tuyết".
"Hả? Thấy bảo Trịnh Tuyết
học giỏi lắm mà? Anh ấy có đạt được mức điểm đó không?".
"Bọn tớ được cộng điểm
năng khiếu mà. Điểm số sẽ thấp hơn các cậu một chút, Tô Khải đã từng đạt giải,
chỉ cần kết quả không quá tồi sẽ không có vấn đề gì".
"Ừ...". Lâm Gia Mạt ném
quả bóng về phía rổ với vẻ suy nghĩ, lần này ném không trúng, quả bóng đập vào
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!