Trần Tầm và Phương Hồi
chiến tranh lạnh với nhau ba ngày.
Quãng thời gian ba ngày
nói dài cũng không phải là dài, nói ngắn cũng không phải là ngắn. Nhưng đối với
chuyện tình cảm, đủ để bắt đầu, cũng đủ để kết thúc.
Trong thời gian này, buổi
trưa Lâm Gia Mạt lại đi tìm Tô Khải, dần dần cũng biết được nhà anh ở đâu,
thích màu gì, thích uống loại đồ uống , thậm chí còn lấy hết can đảm hỏi anh
thích mẫu con gái nào, nếu tìm bạn gái thì có yêu cầu gì.
Và câu trả lời của Tô
Khải đã khiến cô rất phấn chấn, anh nói: "Thích cô bé đáng yêu, không nên nhiều
chuyện. Nếu tìm bạn gái, hê hê, như em là được rồi!".
Vừa lên lớp, Lâm Gia Mạt
liền lấy ngay tấm card điện thoại 201 vừa mua ra, ra hành lang nhắn tin cho Tô
Khải.
"Xin gọi hộ số 52466...
Cao Y Y... Chữ "Cao" trong từ cao hứng, "Y" trong từ y luyến [lưu luyến] ạ...
lời nhắn là em quý anh... đúng rồi, em quý anh, nhắn tin hộ em 3 lần! Cảm ơn!".
"Cao Y Y là tên cậu bịa
ra hả?". Phương Hồi hỏi.
"Ừ". Lâm Gia Mạt cười
nói: "Cậu nghe thấy chưa? Vừa nãy anh ấy nói người như tớ là được rồi!".
"Ừ! Nhưng lớp mình làm gì
có người tên như thế đâu!".
"Ngốc ạ! Cao Y Y chính là
muốn ám chỉ lớp 10 [1] đó! .
"Vậy hả!". Phương Hồi sực
hiểu ra vấn đề: "Cậu kinh khủng thật!".
"Phải học hỏi mới làm
được thế!". Lâm Gia Mạt khoác vai cô nói: "Cậu chưa nói chuyện với Trần Tầm
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!