Chương 9: (Vô Đề)

Trong trấn có một vị đại phu họ Tống, trước kia từng là quân y.

Nhưng tính tình ông ấy rất kỳ quặc.

Thứ Trần bá mang về chính là thứ Tống đại phu cần, nên ông ấy mới đồng ý chữa trị cho Lục công tử.

"Nếu ta không đồng ý, tên đồ tể này sẽ ngày ngày làm phiền ta đến c.h.ế. t mất," Tống đại phu lạnh lùng nói.

Ta nhịn không được phản bác:

"Nhưng ngài cũng đã ăn không ít thịt heo con biếu mà."

Lão già trừng mắt nhìn ta.

Cuối cùng, ông ấy quay sang nhìn Lục công tử:

"Tuy nàng không xứng với ngươi, nhưng tấm lòng của nàng là thật."

Lục công tử mím môi, liếc nhìn ta rồi lại im lặng.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Chẳng biết hắn đang nghĩ gì.

Chân của hắn có thể chữa khỏi.

Cần phải bẻ gãy rồi nối lại xương.

Rất đau.

Hơn nữa sau khi nối xương phải kiên trì tập luyện ngày này qua ngày khác, nếu không sẽ uổng phí công sức.

"Cách này cũng không chắc chắn thành công. Vừa hay ta cũng cần chuẩn bị một số thứ, hai người cứ về suy nghĩ cho kỹ đã."

Nói xong, Tống đại phu liền đuổi chúng ta ra ngoài.

Ta thấy ánh mắt Lục công tử lại ảm đạm đi không ít.

Ta chẳng biết nói lời an ủi nào.

Chỉ biết chuẩn bị một bàn ăn thịnh soạn, muốn bồi bổ cho hắn.

Nhưng hắn đang ăn thì bỗng nhiên khóc òa.

Này, đồ tể, Lục công tử cúi đầu, cắn chặt môi để kìm nén tiếng nấc:

"Có phải ngươi rất thích ta không?"

Ta gật đầu: Phải.

Nhưng Lục công tử lại bị sự thành thật của ta làm cho nghẹn lời.

Hắn nghiến răng:

"Ngươi xấu xí như vậy, ngoài việc g.i.ế. c heo ra chẳng còn tài cán gì, lấy cái gì mà thích ta!"

Ta gãi đầu, chẳng biết trả lời câu hỏi này của Lục công tử ra sao.

Nên ta thử hỏi:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!