Chương 15: (Vô Đề)

"Vậy thì nàng viết giấy hòa ly làm gì? Chẳng lẽ nàng định đi tìm tên thư sinh kia làm phu quân sao?" Hắn trầm mặt xuống, giọng nói lạnh lùng.

Ta trong nháy mắt chột dạ, nhưng ngay sau đó lại cảm thấy không đúng.

Vì vậy ta khuyên hắn:

"Tô tiểu thư đích thân tới tìm chàng, chàng cũng không nên phụ nàng ấy. Đợi chàng hồi kinh sau..."

Đợi ta hồi kinh?

Lục Ngôn Hòa thô bạo cắt ngang lời ta, nhưng giọng nói lại ẩn ẩn run rẩy:

"Vậy còn nàng? Nàng ở đâu? Ta rõ ràng đã nói nếu ta có thể quay về, ta sẽ mang nàng theo cùng. Khương Triều, có phải nàng chưa từng nghĩ tới việc cùng ta hồi kinh! Có phải nàng chưa từng tin lời ta!"

Câu nói cuối cùng gần như là gầm lên.

Ta im lặng. Trong lòng nghĩ ta đi theo làm gì chứ. 

Lục Ngôn Hòa lại không thích...

Mu bàn tay ta bỗng nhiên ướt át. Ta ngẩn người. 

Ngẩng đầu lên liền thấy Lục Ngôn Hòa cúi đầu, không nói một lời. 

Giống như chịu hết thảy oan ức.

"Chàng, chàng đừng khóc." Ta luống cuống tay chân muốn tiến lên lau nước mắt cho Lục Ngôn Hòa, nhưng lại có chút do dự.

Cuối cùng là Lục Ngôn Hòa kéo tay ta áp lên mặt hắn:

"Khăn không cho, ngay cả tay nàng cũng không muốn cho ta sao? Khương Triều, nàng cứ như vậy nói không thích là không thích nữa sao?"

Tay chạm vào nóng rực.

Ta không nhịn được lo lắng:

"Chàng ăn bậy, ta đi tìm Tống đại phu tới."

Nghĩ đến chắc là dược hiệu ảnh hưởng đến hắn.

Không đi!

Lục Ngôn Hòa hờn dỗi:

"Dù sao nàng cũng không tin ta cũng không muốn quản ta, cho dù ta c.h.ế. t hay tàn phế thì có liên quan gì đến nàng!"

Nghe vậy, ta nhíu mày.

Lần đầu tiên lạnh mặt với Lục Ngôn Hòa:

"Nếu chàng muốn như vậy, vậy thì tâm sức ta bỏ ra trước kia để chữa khỏi cho chàng coi như uổng phí."

Ta không có ý đó.

Lục Ngôn Hòa ngẩn người, nhỏ giọng có chút chột dạ: "Ta chỉ là tức giận, ta chỉ là tức giận vì nàng muốn hòa ly với ta! Ta rõ ràng đã nghĩ kỹ rồi sẽ đưa nàng về gặp cha mẹ và tỷ tỷ của ta.

Trước kia lúc thành thân đã ủy khuất nàng, ta còn đang hỏi Tô Nhuệ các cô nương kinh thành thích hôn lễ như thế nào, ta nghĩ đợi khi trở về, ta nhất định phải để nàng đường đường chính chính bước vào phủ Tướng Quân, để người khác không thể xem thường nàng.

Ta còn muốn...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!