Tô Diệc trước khi về KTX thì đi ngang qua siêu thị, căn cứ vào nguyên tắc " Thà mập chứ không bị đói", cô liền phát Wechat với bạn cùng phòng: [ Bữa khuya ăn cái gì đây?]
Âu Dương Mỹ Mỹ:[ Ăn gà đi]
Liễu Minh Nguyệt: [ Nói không với ăn gà]
Âu Dương Mỹ Mỹ: [ Tớ chính là muốn ăn gà! Tô Diệc, mang một bao to gà về, tẩy não người kia ]
Tô Diệc @Liễu Minh Nguyệt:[ Yêu đương không chỉ làm chỉ số thông minh cậu thấp xuống, còn làm cậu trở thành một bà thím khó tánh nha]
Lục Giam vốn phải về KTX, nhưng là Mã Kiêu nhờ anh mua giúp đồ vặt.
Không nghĩ tới lại đụng phải nữ sinh Tô Diệc kia a.
Cô cầm một cái giỏ mua sắm, bên trong là gà, bắp, bánh bao,.... Sau đó dường như đứng trước tủ đông suy nghĩ.
Tô Diệc nhìn chằm chằm vào hai hộp kem còn sót lại, chậm chạp không lựa chọn được. Rốt cuộc cô cũng hạ quyết tâm, bàn tay hướng về hộp kem hương thảo kia, bỗng nhiên một bàn tay khác lướt qua cô, nhanh chóng cầm hộp kem đi.
A! Ai dám cướp miếng ăn của ta?
Tô Diệc liền xoay người trừng mắt:" Uy, thứ tự đến trước và sau có hiểu được không?"
Cô nhìn hộp kem cách mình mấy centimet, chóp mũi lại nhạy bén như có như không mà ngửi được hương gỗ mộc, cuối cùng lời nói nghẹn trong cổ họng.
Thân ảnh cao cao kia đứng quá gần cô, cô nhìn thẳng cũng chỉ thấy ngực của hắn. Tô Diệc chậm rãi ngửa đầu, từ yết hầu hướng lên trên, ngửa đầu xong lại ngửa đầu, rốt cuộc cùng nhìn được gương mặt.
Lục Giam rũ mắt nhìn cô, trong mắt 10 phần có ý vị.
Vóc dáng thật cao ghê gớm, làm cho bây giờ cô cùng anh như đang biểu diễn nuốt kiếm.
Cằm anh như đang tựa lên mái tóc cô, Tô Diệc khụ một tiếng:" Học trưởng, anh có thể đứng xa ra một chút không?"
Lục Giam lại giơ tay lấy tiếp hộp kem vị chocolate, sau đó lui hai bước, sau đó tiêu sái xoay người.
Tô Diệc phồng má lên, bĩu môi, như là biểu hiện tức giận.
Lục Giam một bên tính tiền, một bên ngoái đầu nhìn lại, vừa lúc nhìn thấy bộ dáng kia của cô nàng.
Khi anh 10 tuổi, mẹ anh bảo rằng mẹ có em bé, bà cao hứng nói rằng anh sẽ có muội muội.
Chàng thiếu niên tưởng tượng một chút, em gái sẽ trắng trắng mềm mại, nũng nịu mà kêu anh là anh trai, anh cảm thấy điều đó đúng là không tồi.
Vì thế anh luôn mong chờ vị tiểu muội muội này.
Đáng tiếc, sau mẹ anh lại sinh non ngoài ý muốn, lúc sau này cũng không thể có tiểu muội muội nữa.
Sự tình đã qua đi 10 năm, nhưng anh vẫn luôn hy vọng mình sẽ có một người em gái. Đặc biệt là cái tên Lục Ngôn kia thường ngày lảm nhảm, khiêu khích anh, vì thế anh càng mong chờ.
Thời điểm lần đầu gặp Tô Diệc, anh cảm thấy cô thật đáng yêu, chỉ là mỗi việc cô làm với anh thì thật sự không đáng yêu.
Lục Giam khóe môi cong cong, đáy mắt lây động, anh cũng không thể nhận thấy được ý cười mềm mại của chính mình.
Tô Diệc đem theo thức ăn khuya, đẩy KTX ra, hô to một tiếng:" Tớ đã về rồi", lại bị tình cảnh trước mắt làm cho hoảng sợ.
Cô nhìn thấy cái gì?
Một con nữ quỷ đang hút máu tươi?
Nếu đổi lại là nữ sinh khác, sớm đã sợ hãi kêu liên tục. Nhưng Tô Diệc chính là nổi danh to gan lớn mật, cô hét lớn một tiếng:" Ây, ma quỷ nơi nào tới đây, mau mau hiện hình"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!