Cửa hàng thịt nướng phục vụ thật tốt, nếu khách không nghĩ sẽ tự làm, sẽ có phục giúp nướng thịt. Tô Diệc cùng Thân Tuấn Triết trò chuyện một buổi, thực mau thức ăn được dọn trên bàn, theo thứ tự dọn xong, có người phục vụ giúp đưa bếp nướng, có thể bắt đầu nướng thịt.
Tô Diệc nhìn bếp nướng thịt, nhất thời có chút xuất thần.
Không biết vì cái gì, cô cảm thấy cùng Thân Tuấn Triết ăn cơm, không được tự nhiên như lúc cùng Lục Giam. Đại khái là họ không quá thân thiết đi. Di, hình như cũng không đúng, thời điểm cô cùng Lục Giam chưa quá quen thuộc, tuy lời nói rất ít, nhưng cũng không có cảm giác xấu hổ nhàn nhạt như bây giờ.
Tô Diệc một bên ăn một bên suy nghĩ, nuốt xuống một khối miếng lưỡi trâu, thời điểm đang muốn gắp vài miếng nữa, cô kinh ngạc phát hiện một người ở phía sau người phục vụ.
Lục Giam cởi áo khoác lông vũ, chỉ mặc một chiếc áo nhung xanh màu xanh ngọc, lộ ra một đoạn cổ áo sơ mi trắng. Cổ tay áo sơ mi cũng không chút cẩu thả, sạch sẽ chỉnh tề, lộ ra một tia cấm dục. Quần áo càng đơn giản, lại càng mê người. Một thân một mình, ai cũng có nét đẹp riêng, nhưng không phải ai cũng có loại khí chất như người này.
Bất quá anh như thế nào ở đây? Người này là Tào Tháo sao? Cô vừa mới nghĩ đến anh, anh liền xuất hiện.
Lục Giam không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm Tô Diệc, ánh mắt nặng nề.
Tô Diệc buông đũa, thanh âm tiếp đón:" Học trưởng, xin chào, anh như thế nào lại ở đây?"
"Ăn cơm" Lục Giam chỉ cần hai chữ, đơn giản sáng tỏ.
Tô Diệc cảm thấy vấn đề mình hỏi có chút ngốc, đây là nhà hàng thịt nướng, không ăn cơm tới đây làm gì?
Thân Tuấn Triết cũng thấy Lục Giam, bọn họ từng cùng nhau chơi bóng rổ, nhưng cũng không quá thân thiết.
Anh cười hỏi Lục Giam:" Thật trùng hợp, có muốn ăn cùng nhau không?"
Ai cũng đều nghe ra được, Thân Tuấn Triết là xuất phát từ phép lịch sự mới hỏi như vậy. Lục Giam không có khả năng một mình đến ăn, hơn nữa với tính cách của anh, không có khả năng cùng người không thân thuộc ăn cơm.
Nhưng bất ngờ, Lục Giam lại trả lời:" Được", liền ngồi xuống bên cạnh Tô Diệc.
Thân Tuấn Triết:"........"
Tô Diệc:".........."
Vẫn là Thân Tuấn Triết phản ứng nhanh, gọi phục vụ mang thực đơn đến:" Cậu xem muốn ăn gì, tùy tiện gọi"
Thịt bò tươi mới, thịt ba chỉ béo mà không ngán, khoai tây, canh nấm thực ngon, hương vị đều không tồi.
Chính là hiện tại Tô Diệc cảm thấy nhạt như nước ốc.
Từ sau khi Lục Giam ngồi xuống, cô liền cảm thấy bầu không khí có chút kỳ quái.
Tô Diệc gắp một khối khoai tây, trầm mặc mà ăn.
"Ăn buffet có thể muốn làm ông chủ muốn khóc, như thế nào giờ chỉ ăn rau củ, không phải phong cách của em nha" Lục Giam nói, dùng đũa gắp cho cô một nắm lớn thịt bò.
Tô Diệc ở dưới bàn dùng chân đá anh một cái.
Lục Giam không hề dao động, anh mắt hiền lành như người cha nhìn về phía cô, tiếp tục gắp thịt cho cô.
"Nào, ăn tôm, không phải em yêu thích nhất sao?"
" Cánh gà cũng rất tốt, em động động miệng là có thể gỡ xương, kỹ thuật đúng là rất tốt"
Nếu ánh mắt có thể giết người, Lục Giam đã có thể bị ánh mắt Tô Diệc bắn chết.
Lúc này, điện thoại Thân Tuấn Triết vang lên, anh nói tiếng xin lỗi, đứng lên ra ngoài nhận điện thoại.
"Lục, Giam!!" Tô Diệc nghiến răng oán hận nói:" Anh có thể chừa cho em chút mặt mũi không!"
Lục Giam thu khuỷu tay, đột nhiên nhìn cô cười tà mị:" Hoàng thượng, người đã có ta, làm sao lại cùng nam nhân khác đi ăn cơm chứ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!