Chương 14: (Vô Đề)

Cả đêm ngủ không ngon, ngày hôm sau rời giường, Tô Diệc mắt đã có quầng thâm. Cô vừa rửa mặt xong thì nhận Wechat của Lục Giam

[Xuống lầu]

Tô Diệc khoác áo lông vũ lên bộ đồ ngủ, chân trần mang giày chạy xuống lầu.

Lục Giam vốn đưa lưng về phía cô, như có tâm linh tương thông, bỗng chốc xoay người. Nhìn cô hướng mình chạy đến, gương mặt càng lúc càng rõ, hai quầng thâm cũng theo đó hiện rõ.

Tâm Lục Giam như có kim châm một chút, hơi đau đớn.

"Em có biết ai người khoa công trình gỗ năm nhất tên Ngô Lãng?" Anh đi thẳng vào vấn đề chính.

Tô Diệc tuy rằng nghi hoặc, nhưng là cô biết Lục Giam không tự dưng mà hỏi như vậy, gật gật đầu:" Không chỉ biết, mà em cùng hắn còn có một chút ân oán nhỏ"

Đáp án tựa như Lục Giam đã dự kiến, anh đem điện thoại chính mình cho cô:" Nhìn xem đi"

Tô Diệc tiếp nhận, càng xem càng kinh ngạc:" Ảnh hai chúng ta cùng bình luận công kích ác ý là hắn phát? Anh như thế nào tra được?"

Lục Giam nhẹ nhàng bâng quơ mà trả lời:" Dựa theo dấu vết hắn để lại"

Tô Diệc mắt trợn tròn:" Nhưng đó là tài khoản hắn trên diễn đàn đưa tin tức, khẳng định có mật mã, làm sao anh biết?"

Lục Giam cảm thấy cô ngây ngô hỏi, đôi mắt to tròn như một khe suối nhẹ êm, anh thậm chí còn có thể nhìn thấy ảnh ngược chính mình. Anh khẽ cười một tiếng, giọng nói ẩn chứa sự tự tin:" Anh muốn biết là có thể biết, mặc kệ có mã hóa được hay không"

"Wow!" Tô Diệc nhìn về phía Lục Giam với ánh mắt sùng bái, cô thế nhưng đã gặp hacker trong truyền thuyết:" Cùng là mười hai năm học, như thế nào cùng anh lại chênh lệch như thế?"

Bất quá trong lòng lại nơm nớp lo lắng, giống như cảm giác không mặc quần áo sẽ thấy không an toàn:" Anh sẽ không phải thấy ai không vừa mắt liền đá bay luôn đấy chứ?"

Lục Giam khó có được mà trừng cô một cái:" Anh là người có nguyên tắc "

Tô Diệc đem toàn bộ hình ảnh chuyển qua điện thoại chính mình:" Chuyện này vốn dĩ cho rằng là đã ngậm bồ hòn, bất quá hiện tại tìm được tên tiểu nhân phía sau, vậy không thể dễ dàng buông tha cho hắn. Hôm nay chuyện này em cảm ơn anh trước, hôm nào lại mời anh ăn cơm"

" Em chuẩn bị làm gì?" Lục Giam không yên, đi theo sát hỏi.

Tô Diệc đôi mắt lộ ra sát khí, cong môi cười:" Yên tâm, em là người lương thiện". Nói xong, bỏ lại câu "Hẹn gặp lại" liền chạy về KTX.

Trở lại KTX, Tô Diệc nhanh chóng gọi cho Kiều Gia Ninh. Dăm ba câu kể sự tình, cuối cùng hỏi cô ấy:" Cậu có biện pháp nào liên hệ với hắn không?"

Đầu kia điện thoại, Kiều Gia Ninh mắng:" Cái tên vô sỉ tra nam"

Kiều Gia Ninh tuy rằng đã kéo tài khoản Ngô Lãng vào danh sách đen, nhưng dù sao cũng là thích người ba năm, cô đối với Weibo, Wechat của Ngô Lãng còn nhớ rõ hơn của chính mình.

Cũng nhờ vậy, Ngô Lãng vừa mới phát Weibo mình đang đánh bóng rổ ở sân vận động, vì thế Kiều Gia Ninh tự mình mang theo tin tức chạy đến trường Y.

Tìm được Tô Diệc, hai người trực tiếp đến sân vận động.

Quả nhiên, nhìn thấy tên Ngô Lãng đang nghỉ ngơi.

Ngô Lãng một bên uống nước, một bên cùng đồng học nói chuyện phiếm, thình lình một giọng nữ trong sáng từ phía sau truyền đến:"Ngô Lãng"

Hắn quay đầu, lại là người hồi lâu không liên lạc Kiều Gia Ninh cùng..... Tô Diệc.

Nhìn đến Tô Diệc, hắn có chút chột dạ. Ngày đó cũng là trùng hợp, hắn nghe bạn cùng phòng nói có một tiệm bánh mì vừa mở rất ngon, vì thế sáng sớm hắn liền đi mua bánh mì, không nghĩ tới lại bắt gặp Lục Giam cùng Tô Diệc đi ra từ một tiểu khu.

Hắn vốn lòng dạ không phải rộng lớn, bị Tô Diệc tạt một ly nước dưa hấu mất hết mặt mũi. Vì thế hắn không nghĩ nhiều liền dùng điện thoại chụp lại ảnh. Ngày hôm qua, hắn là thấy cơ hội không tồi, dù sao cách màn hình, cũng không ai biết hắn làm, liền công khai tấm ảnh cùng vài bình luận ác ý để trả thù.

"Chào các cô, đã lâu không gặp" Ngô Lãng ra vẻ thoải mái chào hỏi.

Kiều Gia Ninh đem bình nước khoáng đã sớm chuẩn bị hất hết lên người hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!