Chương 24: (Vô Đề)

Editor: Nhiên

Sau lễ Giáng Sinh chính là tết Nguyên Đán.

Lan Thụ vẫn là cho nghỉ ba ngày, các thầy cô đã phát điểm bài thi, dặn dò bọn họ hảo hảo nghĩ lại khảo sát làn trước.

Phù Thải Nghênh đem bài thi nghiêm túc mà chiết khấu, Lương Phụng Dạ đều nhịn không được nhìn lại đây: "Phù Thải Nghênh, cậu đây là đang làm gì đâu?"

"Chiết khấu bài thi."

Lương Phụng Dạ nhìn động tác của cô:

"Cậu chiết cái bài thi, sao cùng thật cẩn thận làm thực nghiệm chuẩn độ a……"

Phù Thải Nghênh nghiêm trang: "Chứng cưỡng bách nhịn không nổi bài thi phải nghiêm khắc chiết khấu, nếu bài thi chiết không tốt, tớ cũng không có tâm tình làm bài."

Lương Phụng Dạ học động tác của cô, chiết bài thi. Chiết tốt sau đó nhìn nhìn: "Giống như nghiêm khắc chiết khấu, tâm tình là sẽ tốt hơn một chút."

Phù Thải Nghênh mỉm cười: "Chúc mừng cậu cũng mắc phải chứng cưỡng bách."

Lương Phụng Dạ: "……"

Bình thường tết Nguyên Đán cô vẫn như cũ muốn đi thư viện học tập. Thẩm Hoài cũng vẫn như cũ ngồi ở vị trí cùng cô.

Lật xem sách kiến trúc, Thẩm Hoài từ trong balo lấy ra quyển tạp chí kỳ mới cậu mới vừa ở trên đường mua.

Đại khái xem một chút mục lục, cậu không khỏi nhíu mày, sao kỳ này vẫn như cũ không có văn chương của tác giả "Không Tiễn Không Nghênh" kia? Phải biết rằng lúc trước, tác giả kia chính là khách quen của tạp chí này.

Văn chương của Không Tiễn Không Nghênh, mười kỳ gần đây đã không có xuất hiện qua.

Lúc Phù Thải Nghênh đến, liền nhìn thấy cậu cau mày nhấp môi, vẻ mặt không vui mà nhìn tạp chí trong tay. Phù Thải Nghênh liếc mắt một cái, còn không phải là tạp chí lúc trước cô thường xuyên gửi bài kia sao?

Hướng Thẩm Hoài cười cười, dùng khẩu hình nói: "Buổi sáng tốt lành."

Thẩm Hoài gật đầu.

Rồi sau đó đem tạp chí thả lại trong balo, lại xem sách kiến trúc.

Cô cũng không có để ở trong lòng, lấy ra bài thi làm.

Có đôi khi nghĩ lại một chút, sẽ cảm thấy thời gian trôi qua rất nhanh.

Một ngày một ngày qua đi, đã từng cho rằng rất nhiều lần không qua được, lại cũng theo thời gian trôi cực nhanh, không lưu dấu vết.

Phù Thải Nghênh nhìn bảng biểu thời gian trên tay, mới kinh ngạc phát hiện, thế nhưng đã qua một tháng. Mùng 8 tháng 2 là Tết Âm Lịch, cho nên trường học định ở ngày 30 cùng ngày 31 tháng 1 hai ngày tiến hành thi cuối kỳ.

Nhớ tới thành tích khảo sát lần trước, cô không khỏi bình tĩnh rất nhiều. Dù sao thi đến kém như thế nào, cũng sẽ không kém bằng khảo sát lần trước.

Có lẽ là bởi vì nghĩ như vậy, an ủi chính mình không ít, Phù Thải Nghênh chỉ cảm thấy thi cuối kỳ lần này tương đối thuận lợi.

Mấu chốt chính là, thi cuối kỳ có ý nghĩa cái gì chứ! Sắp đến nghỉ đông rồi!

Phù mẹ thep lệ thường hỏi cô: "Nghỉ đông có đi sang chỗ ba con hay không?"

Cô lắc đầu: "Con cùng ba trên điện thoại đã nói, thi đại học xong con lại qua nơi đó. Nghỉ đông con muốn học tập."

Phù gia rất dân chủ, thấy cô đã cùng Phù ba đã thương lượng tốt, Phù mẹ cũng không có nói cái gì nữa.

"Hơn nữa, nếu con đi qua nơi đó nghỉ đông, mẹ phải làm sao bây giờ? Một người quq Tết Âm Lịch sao? Con không yên tâm." Phù Thải Nghênh cười tủm tỉm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!