Chương 23: (Vô Đề)

Editor: Nhiên

Nhiên đã trở lại rồi đây. Do nhiên vẫn chưa thi xong nên mấy hôm nữa nhiên mới đăng chương được mn thông cảm cho nhiên nha yêu mn chúc mn đọc truyện vui vẻ.

Lúc cơm chiều, Phù Thải Nghênh chạy tới quán mua quả táo. Cô vặn đầu ngón tay tính, nếu đưa quả táo, Lâm Diễn một cái, Thẩm Hoài một cái, Dương Thanh Thanh một cái, Lộ Dật Hàng một cái, Lương Phụng Dạ một cái, Lưu Á một cái……

Tính đến tính đi, cô lại nhìn thấy tựa hồ trong một đêm quả táo tăng tới giá trên trời, thở dài.

Tiền nhuận bút cứ như vậy dùng để mua quả táo……

Buổi tối đêm Bình An là thứ ba, dựa theo lệ thường thi tiếng Anh. Thi xong, Phù Thải Nghênh từng cái đưa quả táo. Lâm Diễn Dương Thanh Thanh Lộ Dật Hàng bọn họ đều vô cùng cao hứng mà thu, còn hồi đưa cô quả táo.

Chỉ là, thời điểm đi đưa Thẩm Hoài đưa quả táo, cô mới vừa đi đến chỗ ngồi của cậu ấy, Dư Quang Tuấn liền cười nói: "Tới đưa cho Thẩm Hoài quả táo a?"

Cô gật đầu, rồi sau đó cười hì hì đem quả táo đưa cho Thẩm Hoài: "Thẩm Hoài, đêm Bình An bình an! Cảm ơn cậu giúp tớ nhiều như vậy!"

Thẩm Hoài nhấp nhấp môi. Tiếp nhận quả táo, rồi sau đó cầm lấy đặt ở góc bàn, đưa cho cô một hộp đóng gói rất khá.

Phù Thải Nghênh nhìn thoáng qua của chính mình đưa, đóng gói quả táo có hơi đơn sơ, xấu hổ mà gãi đầu phát: "Taớ đóng gói là có chút xấu, cậu không cần để ý a."

Thẩm Hoài gật đầu.

Lúc sau cô rời đi, Dư Quang Tuấn thấp giọng cùng Thẩm Hoài nói: "Thẩm Hoài, cậu thu nhiều quả táo như vậy đều đi hết?"

"Trong ngăn bàn."

Dư Quang Tuấn trộm liếc mắt một cái ngăn bàn của Thẩm Hoài.

Thời điểm hắn đi ăn cơm chiều, đi ra ngoài có một lúc, liền thấy có không ít nữ sinh khác ban trộm mà đi vào tới, ở trên bàn Thẩm Hoài thả quả táo. Thời điểm buổi tối, cũng thấy trong ban có nữ sinh đưa quả táo lại đây.

Thẩm Hoài thật ra đều nói cảm ơn, rồi sau đó nhận lấy.

Chỉ có Phù Thải Nghênh lại đây đưa quả táo, Thẩm Hoài mới tặng lại……

Chậc.

Phù Thải Nghênh đeo balo như bao người khác đem quả táo trở về nhà.

Phù mẹ liền nhìn cô lấy ra một cái lại một cái quả táo, nhíu mày: "Sao lại nhiều quả táo như vậy?"

Phù Thải Nghênh cười tủm tỉm: "Trong ban các bạn đưa, đêm nay đêm Bình An."

Phù mẹ cầm lấy cái Thẩm Hoài đưa hộp quả táo phá lệ đẹp: "Cái này nhưng thật ra rất đẹp."

Phù Thải Nghênh nhận lấy, mở ra, phát hiện Thẩm Hoài đưa cư nhiên là trái táo. Màu đỏ trái táo phá lệ xinh đẹp, hơn nữa hương khí thực thơm. Phù Thải Nghênh chỉ cảm thấy nước miếng đều chảy ra.

Nam thần, thật hào phóng!

Không quan tâm đêm Bình An lễ Giáng Sinh đến thế nào, Phù Thải Nghênh nỗ lực muốn quên thành tích hôm thi khảo sát, vẫn là ra tới.

Từ trong tay Lâm Diễn tiếp nhận phiếu điểm của mình, cô chỉ cảm thấy có chút không đành lòng xem…… Đem phiếu điểm đưa cho Dương Thanh Thanh:

"Thanh Thanh, cậu giúp tớ nhìn thành tích đi."

Dương Thanh Thanh nhìn một chút, nhịn không được hoảng sợ.

Nhìn thấy biểu tình của Dương Thanh Thanh, cùng trực giác của cô, chính mình chỉ sợ thi không qua a.

Lộ Dật Hàng cùng Lưu Á cũng nhìn lại đây xem thành tích của cô. Nhìn thoáng qua, sau lại đều ngồi xuống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!