Editor: Nhiên
Cô nhịn xuống che lại đôi mắt xúc động…… Má ơi nam thần cười lên tựa như giống nhau sẽ sáng lên ……
Vội vàng gật gật đầu: "Đi đi đi." Rồi sau đó đuổi theo bước chân của anh.
Ngữ khí của anh đã khôi phục nhất quán bình đạm: "Cảm thấy vật lý rất khó?"
Vừa nghe lời này, Phù Thải Nghênh liền lại khôi phục tới rồi bị vật lý đả kích đến tâm tình, cũng không có tâm tư hoa si, gật đầu: "Đúng vậy…… Tớ cảm thấy mình hoàn toàn không thích hợp học vật lý, suy xét vấn đề không toàn diện, cảm thấy vật lý logic cùng tớ không cùng ở một tần số."
Thẩm Hoài nhìn thoáng qua cô, nữ hài tử xinh xinh đẹp đẹp ủ rũ cụp đuôi, như là, nỗ lực nhảy nhót sau đã với không tới xương cốt tiểu cún con. Thẩm Hoài thiếu chút nữa bị so sánh của chính mình bật cười, lại nghĩ muốn sờ sờ đầu.
"Thật sự rất khó nha. Hôm nay cái chịu lực phân tích đã quên trọng lực, kỳ thật tớ nhắc nhở chính mình không biết bao nhiêu lần, chính là khi thi vật lý liền nhịn không được hoảng hốt, hoảng hốt lên liền cảm thấy siêu cấp khó, sau đó cái gì đều đã quên. Đừng nói trọng lực, tớ ngày hôm qua thi vật lý khi viết tên, còn suy nghĩ nửa ngày tớ tên là gì……" Cô lải nhải mà oán giận.
"Ngươi bình thường làm bài sẽ cảm thấy vật lý rất khó sao?"
Phù Thải Nghênh suy nghĩ một chút, lắc đầu: "Kỳ thật còn tốt, nếu không phải đề khó khăn quá lớn, tớ ngày thường đều là có thể làm được."
Hai người đi ra cổng trường, Phù Thải Nghênh hỏi: "Thẩm Hoài, tớ đi hướng này, còn cậu?"
Thẩm Hoài không có trả lời, nâng bước hướng theo như lời của cô mà qua đi, Phù Thải Nghênh trong lòng vui vẻ, vội vàng cùng qua đi.
"Một cái phương pháp tương đối đơn giản là, thời điểm cậu thi tổng, đem vật lý đặt ở cuối cùng làm. Rồi sau đó nghĩ, không cần làm xong, có thể làm vài bài là vài bài. Nghĩ đây là một ít đề toán học mà thôi." Anh nhàn nhạt mở miệng nói.
Cô nhíu nhíu mi: "Nhỡ vạn nhất tớ ở sinh vật cùng hóa học thời gian quá dài, không có gì thời gian làm vật lý làm sao bây giờ?"
"Cũng so phí thời gian ở trên vật lý rồi sau đó có thể làm được hóa học cùng sinh vật không có bắt buộc."
Phù Thải Nghênh trầm tư, cảm thấy giống như rất chuẩn.
"Cậu tiếng Anh thực tốt, không cần lo lắng nhiều như vậy."
Tiếp tới là một ngã rẽ, anh ngừng ở tại chỗ, dưới đèn đường, đôi mắt sáng ngời, khuôn mặt tuấn lãng, cùng một thân thanh lãnh rồi lại hơi thở ấm áp, làm cho cô không khỏi hít hít cái mũi.
Cô nghĩ trong giọng nói nhàn nhạt của anh nghe ra hương vị an ủi.
Cô cười cười: "Tớ sẽ cố gắng."
Anh gật gật đầu: "Trên đường cẩn thận." Nói xong hướng ngã rẽ khác đi.
Cô lúc này mới ý thức được kế tiếp anh cùng mình đường không giống nhau. Không biết từ đâu ra dũng khí: "Nam thần cậu cũng cẩn thận!"
Kêu xong mới phát giác chính mình buột miệng thốt ra xưng hô là cái gì……
Anh bước chân dừng một chút, không có quay đầu lại, thẳng về phía trước đi đến.
Lại cảm thấy, cái xưng hô này, làm tâm tình thật tốt.
Chủ nhật hôm nay, cô ngủ tới 10 giờ. Tỉnh lại sau, đi đầu giường sờ đến di động, mơ mơ màng màng mở mắt ra. Di động nhắc nhở: Ngày mai thi toán giáo.
Phù Thải Nghênh lại nằm liệt trở về trên giường.
Cao tam thật là, không có lúc nào là không ở khảo thí a.
Rời giường rửa mặt, đuổi kịp cơm trưa trong nhà. Phù mẹ mặc tạp dề xào đồ ăn: "Nghênh Nghênh, mẹ hôm nay mua chút thịt bò cho con, làm một nồi thịt bò hầm bánh phở, con hảo hảo bồi bổ."
Phù Thải Nghênh đôi tay chống mặt. Cô sau khi lên cấp ba, rõ ràng cảm thấy ăn tương đối nhiều a…… Mỗi ngày đều có bữa ăn khuya ăn không nói, lão mẹ còn lâu lâu mà làm cho cô bồi bổ. Không biết sau khi chấm dứt thi đại học, mình sẽ béo kên không ít.
Ăn qua cơm trưa, cô ngủ trưa một lúc, liền phiên nổi lên sao chép bút ký. Hóa học cùng sinh vật kỳ thật yêu cầu ký ức đồ vật nhiều, cô trí nhớ tốt, cho nên cũng thói quen ở mỗi lần thi cử trước lại xem một lần bút ký, tác dụng thường thường đặc biệt to lớn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!