Khi hắn dựa gần tới hơi thở ấm nóng phả vào bên tai cô. Hứa Tri Lục vô thức muốn lùi về phía sau nhưng chưa kịp đã bị Thẩm Tư Diên kéo tay về phía trước.
Cô mãnh liệt hoàn hồn.
Đèn đỏ đã chuyển xanh, mọi người bắt đầu đi sang bên kia đường.
Cô hạ mắt nhìn cánh tay nhỏ bé của mình đang bị Thẩm Tư Diên nắm lấy, lông mi run nhè nhẹ, cảm thụ nhiệt độ ấm áp từ lòng bàn tay hắn truyền tới. Cô không giằng tay ra, không muốn cũng không nguyện ý làm điều đó.
Dắt tay cô qua đường xong hắn vẫn không buông, hai người tiếp tục nắm tay nhau đi về phía trước. Vẫn còn phải đi 10 phút nữa mới tới cổng tiểu khu. Hứa Tri Lục không nói, Thẩm Tư Diên cũng im lặng theo.
Hai người cứ thế an tĩnh mà hài hòa đi bên nhau.
10 phút cảm giác trôi qua thực mau, một cái chớp mắt liền tới. Hứa Tri Lục vẫn có chút mơ màng Thẩm Tư Diên đã dừng bước.
Đến nơi rồi
Hứa Tri Lục nâng mắt nhìn cổng tiểu khu quen thuộc. Cô đáp một tiếng:
"Vậy em vào đây, anh nhanh trở về đi"
Thẩm Tư Diên nghiêng đầu nhìn cô: Chỉ vậy thôi?
Hứa Tri Lục không rõ nhìn nhắn:
"Anh còn có chuyện gì sao?"
Thẩm Tư Diên cười nhẹ, suy tư chốc lát nói: Xem như thế đi
? Hứa Tri Lục nhìn hắn không nói.
Thẩm Tư Diên cong miệng cười cười: Anh hơi khát
Hứa Tri Lục 'ồ' một tiếng, chỉ chỉ:
"Bên kia có cửa hàng kìa"
Thẩm Tư Diên ....... Hắn nghẹn họng, tỏ vẻ đã biết gật đầu:
"Anh không muốn uống nước suối"
Hứa Tri Lục ..... Cô im lặng vài giây, nhẹ giọng nói:
"Nhà em cũng chỉ có nước lọc thôi"
Giây phút này, đột nhiên hai người đều không nói gì. Hứa Tri Lục bỗng dưng muốn thu hồi lại câu nói lúc nãy. Cô khổ não cắn cắn môi nói một câu trước khi Thẩm Tư Diên lên tiếng:
"........ còn có sữa chua"
Cô nhìn Thẩm Tư Diên:
"Anh muốn uống không?"
Thẩm Tư Diên chỉ nhìn chằm chằm cô, duỗi tay vuốt tóc cô:
"Em biết lời mình vừa nói có ý nghĩa gì không?"
Hứa Tri Lục vẫn cứ như vậy nhìn hắn.
Thẩm Tư Diên cười mỉm:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!