Không hiểu vì sao lúc này, cô thấy Thẩm Tư Diên cười thật dịu dàng.
Đúng vậy Hắn nói: Là nãy tôi nói sai
Hứa Tri Lục ...... Cô không hiểu tại sao bỗng nhiên Thẩm Tư Diên lại thay đổi đến như vậy nhưng cũng không muốn nghĩ sâu xa, đoán rằng hôm nay tâm trạng của hắn rất tốt, ai làm gì cũng thấy thuận mắt.
Hứa Tri Lục nghi ngờ nhín hắn:
"An An bọn họ tới rồi, đi thôi"
Thẩm Tư Diên ừ một tiếng, thấp giọng hỏi:
"Nói với cô giáo chưa?"
Nói rồi
Tân An An và Thành Tống, một trước một sau, hơi cúi người đi về phía họ. Bốn người rời khỏi sảnh thi đấu, ra ngoài.
Giờ đi đâu?
Tôi đói rồi Tân An An nói: Đi ăn lẩu đê
Thành Tống:
"Nóng chảy mỡ ra còn ăn lẩu"
"Làm gì mà nóng chảy mỡ, mới đầu hạ thôi có được không"
Như nhau cả thôi
Tân An An liếc xéo hắn, mắt long lanh quay sang nhìn Hứa Tri Lục: Tri Lục à
Được thôi Hứa Tri Lục rất thích ăn, chép miệng: Đi ăn lẩu đi
Thẩm Tư Diên không có ý kiến, Thành Tống dù có cũng không phát biểu được. Bốn người đi về phía trung tâm thành phố, ở đó có nhiều quán lẩu, hơn nữa buổi chiều Hứa Tri Lục đi học nhảy nên càng thuận tiện hơn.
Lúc họ vào, quán chưa đông lắm, vừa hay có chỗ để ngồi. Vốn dĩ Hứa Tri Lục muốn ngồi cùng với Tân An An, kết quả Tân An An vừa ngồi xuống Thành Tống liền ngồi bên cạnh.
Hứa Tri Lục thấy vậy, cũng ngại bảo Thành Tống đứng dậy, tự mình ngồi chỗ khác.
Thẩm Tư Diên nhìn cô:
"Ngồi lui vào trong đi"
Hứa Tri Lục trả lời hắn: Tôi muốn ngồi ngoài. Ngồi trong hơi bất tiện.
Thẩm Tư Diên nâng mắt nhìn cô, lạnh nhạt nói:
"Ngồi linh tinh để nhân viên phục vụ với khách cũng phải chạy loạn theo à, lui vào đi"
Hứa Tri Lục ...... Cô nghĩ nghĩ, thấy hắn nói cũng đúng: Ờ
Hai người ngồi xuống, Hứa Tri Lục bắt đầu lấy trà phục vụ vừa đưa để tráng qua bát. Cô hơi có bệnh sạch sẽ, lúc nào cũng cảm thấy người ta rửa không sạch lắm, vì vậy hay tráng lại một lượt.
Vừa xong, bên cạnh đẩy tới bộ bát đũa: Tiện tay
Hứa Tri Lục ......
Anh không có tay à?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!