Chương 18: (Vô Đề)

Nháy mắt đã đến ngày thi. Xếp phòng thi dựa theo thành tích kỳ trước, Hứa Tri Lục kỳ trước đứng đầu nhưng Thẩm Tư Diên thì đứng nhất từ dưới lên. Hai người coi như chiếm hai vị trí nhất.

Đêm trước hôm thi Hứa Tri Lục ngủ rất ngon cho nên ngày thi tinh thần tương đối tốt, không căng thẳng lắm. Tuy rằng có điểm mới lạ, nhưng tổng thể mà nói thì không tệ. Thi chỉ mất hai ngày nên áp lực cũng không lớn.

Ngồi phía sau Hứa Tri Lục là một nam sinh, cô biết nhưng không thân lắm. Cả phòng thi số 1 chỉ có Giản An là thân với Hứa Tri Lục hơn một chút.

Sau khi vào phòng thi, Hứa Tri Lục dựa tường nghỉ ngơi, tay chậm rãi lật sách. Đang đọc sách, phía bên cạnh truyền tới tiếng nói lãnh đạm.

"Triệu Văn Thành, sao không ôn tập lại chút đi"

Có cái gì mà ôn. Triệu Văn Thành chính là nam sinh phía sau Hứa Tri Lục:

"Tạm thời ôm chân Phật cũng vô dụng"

Tay lật sách của Hứa Tri Lục thoáng dừng.

Bạn học lúc nãy nói chuyện cười đáp:

"Vẫn có tác dụng ấy chứ"

Triệu Văn Thành nhìn Hứa Tri Lục ngồi phía trước, thấp giọng cười:

"Lần trước không chuyên tâm lắm, có một câu quên viết, lần này sẽ không"

Hứa Tri Lục nghe đối thoại của hai người, chỉ cảm thấy ấu trĩ. Thi không tốt chính là không tốt, lấy đâu ra lắm lý do như vậy.

Cô không chú ý đến họ nữa, cô đoán rằng lần này có thể vào thơ văn cổ nên xem lại một lần, đúng lúc giáo viên vào lớp. Hứa Tri Lục để sách vào tủ, yên tâm thi.

Thời gian thi so với học trên lớp nhanh hơn nhiều, hai ngày thi nhoáng cái kết thúc. Thi xong, chiếu theo thông thường, mọi người hay so đáp án.

Hứa Tri Lục đối với việc này không hứng thú, cũng khôn muốn so.

"Hứa Tri Lục, bài đọc hiểu đầu tiên cậu viết như nào vậy?"

Hứa Tri Lục a lên: Không nhớ nữa

Bạn học đó ngây người, nhìn sắc mặc điềm nhiên của cô, bĩu môi: Ồ Cô ấy nói:

"Thi xong rồi, nói chút có sao đâu?"

Hứa Tri Lục:

"...... ý tớ không phải thế" Cô có chút bức bối:

"Tớ thật sự không nhớ gì cả"

Nhưng tất nhiên với lời giải thích như vậy bạn học đó sẽ không tin. Họ chỉ cảm thấy cô là một học bá không muốn chia sẻ bài.

Hứa Tri Lục cũng lười giải thích, thu dọn đồ về ký túc. Đến khi Thẩm Tư Diên nhìn thấy cô liền hỏi: Thi thế nào?

Chẳng sao cả

Thẩm Tư Diên nhíu mày: Thi không tốt sao?

Hứa Tri Lục gật đầu: chắc vậy

Thế nhưng cô không ngờ lời nói tùy tiện với Thẩm Tư Diên lại bị truyền đi. Tối ngày hôm đó, Tân An An một bụng tức giận tìm cô.

Tân An An: Bọn họ thật quá đáng !

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!