Đang nghĩ ngợi, trước mặt đột nhiên được đặt một cốc gì đó ấm nóng, Hứa Tri Lục bừng tỉnh, ánh mắt hoang mang nhìn Tân An An .
Tân An An nhỏ giọng nói:
"Thành Tống bảo tôi đưa cho bà"
Hứa Tri Lục nghiêng đầu, nhìn cốc trà sữa phía trước: Hả?
Tân An An giọng nói lại càng thấp:
"là Thẩm Tư Diên mua cho bà đấy."
Cô liếc nhìn sắc mặt Hứa Tri Lục, thần bí hỏi:
"Có phải Thẩm Tư Diên biết hôm nay tâm trạng bà không tốt?"
Hứa Tri Lục nhìn cốc trà sữa im lặng không nói.
Khi cô tâm trạng không tốt luôn thích uống trà sữa, điều này nếu là người có quan hệ tốt với cô đều biết.
Cô hơi sững sờ, đẩy cốc trà sữa ra: không biết
Tân An An nhìn cốc trà sữa lại nhìn cô:
"Bà không định uống sao?"
Không muốn uống
Tân An An : ... lãng phí
Hứa Tri Lục liếc nhìn cốc trà sữa trên bàn trước mặt, không đợi cô lên tiếng Tân An An liền vội vã nói:
"đây không phải do Thẩm Tư Diên mua đâu"
Cô nói:
"Thành Tống vừa nãy đặc biệt nói với tôi, đây là mua cho tôi"
Hứa Tri Lục ... Cô câm nín, thì thào:
"Thẩm Tư Diên mua thì cũng là chuyện bình thường thôi"
Tân An An hừ hừ hai tiếng:
"không hề bình thường chút nào" cô nói:
"tôi mới không dám uống đồ Thẩm Tư Diên mua, sợ có độc"
Hứa Tri Lục nghẹn lời, cảm thấy lời nói không tốt đẹp như hạ độc có vẻ không tiếp thu được.
Cô ừ một tiếng, tiếp tục nằm xuống bàn: Tôi buồn ngủ quá
Tân An An cười thầm, chỉ chỉ:
"Uống trà sữa đi, uống vào tỉnh hơn đó, sẽ không buồn ngủ nữa"
Hứa Tri Lục ...
Cô liếc Tân An An, thấp giọng:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!