Ack ~ Thịnh Lật bị đau buồn bực rên lên một tiếng, vặn vẹo muốn tránh thoát rồi lại bị Thác Bạt Hoàn Thành đè lại không thể nhúc nhích.
Ngay sau đó, đầu lưỡi nóng bỏng của Thác Bạt Hoàn Thành không ngừng trêu chọc viên thịt trên người Thịnh Lật, bất quá chỉ đùa bỡn một chút viên thịt phấn hồng liền nhanh trở nên cứng rắn.
Cánh tay rộng rãi của Thác Bạt Hoàn Thành thỉnh thoảng dùng sức, thỉnh thoảng ôn nhu vuốt ve, xoa nắn, vân vê trêu chọc.
Ư ư! Trong miệng Thịnh Lật phát ra nhỏ vụn lẩm lẩm lại không dám gọi thành tiếng. Dù sao hiện tại ban ngày ban mặt, bên ngoài lại có binh sĩ tuần tra, nếu bị nghe thấy nhất định mất hết mặt mũi, đầu lưỡi Thác Bạt Hoàn Thành càn rỡ du động lướt qua mỗi một tấc trên thân thể Thịnh Lật, Thịnh Lật từ từ cảm thấy xôn xao cả người, vừa ẩn nhẫn vừa nghĩ thầm:
Tất cả đều tại Hách Khương kia, mấy ngày trước được hắn dạy dỗ hại y bây giờ đặc biệt nhạy cảm rồi.
Hiện tại thân thể Thịnh Lật chỉ cần chạm nhẹ, lỗ chân lông toàn thân lập tức khuếch đại, vả lại Thác Bạt Hoàn Thành rất giỏi về phương diện này. Thịnh Lật tận lực dựa theo những gì Hách Khương đã dạy, thử điều chỉnh hô hấp rối loạn làm thân thể bình tĩnh trở lại.
Bàn tay Thác Bạt Hoàn Thành như có ma lực, chạm đến đâu da thịt Thịnh Lật liền nóng rẫy như lửa, nhức nhối khó nhịn.
A ~~~
Thác Bạt Hoàn Thành đứng dậy, đem Thịnh Lật đặt xuống phía dưới, dễ dàng kéo ra áo bào trên người y, tiếp theo nụ hôn nóng bỏng tinh tế mà tê dại khẩn cấp rơi vào sống lưng mềm mại trơn bóng lưu lại từng vệt dấu vết đi săn, đầu lưỡi uyển chuyển của Thác Bạt Hoàn Thành tựa như cây bút lông mềm mịn miêu tả tỉ mỉ từng đốt sống lưng Thịnh Lật.
Ư ư ~
Bàn tay to siết chặt vòng eo nhỏ Thịnh Lật, từ từ trườn xuống rồi vuốt mạnh lên.
Ack…a! Thịnh Lật cảm nhận được viên trân châu hại giày vò y suốt hai tháng đang chuyển động qua lại, trượt xuống mặt đất vang lên thanh âm ngân nga, mang theo chất lỏng trong suốt lăn đến trước mắt y.
Bất quá lúc này Thịnh Lật không còn tâm tình thưởng thức nó, vì tuy đang đưa lưng về phía Thác Bạt Hoàn Thành nhưng vẫn cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng hắn đang dán lên thân trần truồng của y!
Thác Bạt Hoàn Thành ra lệnh, Thịnh Lật lập tức nằm nửa người, sau đó hắn tận tình thưởng thức đóa hoa cúc kiều diễm ướt át, bên ngoài hoa cúc như cái miệng nhỏ nhắn ba hồi mở ba hồi đóng đẹp đến không cách nào miêu tả, chỉ nhìn thoáng qua mà thôi đã khiến hạ thân Thác Bạt Hoàn Thành phình to như cái lều.
A...... Thịnh Lật nắm chặt hai tay, không nhịn được nhỏ giọng rên rỉ khe khẽ, ngón tay thô ráp của Thác Bạt Hoàn Thành tinh tế miêu tả động khẩu hoa cúc đỏ rực, ngay cả từng nếp nhăn bên trên cũng không buông tha.
Không lâu sau, Thịnh Lật cảm giác được trong thân thể có một luồng nhiệt lưu cuồn cuộn, dưới sự trêu đùa của Thác Bạt Hoàn Thành, dũng đạo vốn khô ráo trở nên ẩm ướt rơi vào trong tầm mắt hắn.
A!
Thác Bạt Hoàn Thành dùng ngón trỏ thấm chất lỏng trong suốt rồi đẩy mạnh vào trong dũng đạo, vết chai thô ráp ma sát tận tình khuấy đảo tràng vách tường non mềm, khi hoa cúc đỏ tươi ngậm lấy ngón tay thứ hai, dòng nhiệt lưu trong cơ thể Thịnh Lật lần nữa phún dũng tuôn trào!
Thác Bạt Hoàn Thành ngửi mùi thơm đặc biệt thuộc về Thịnh Lật, từ phía dưới hít hà đi lên rồi dừng lại ngay cổ Thịnh Lật, quay sang gặm cắn vành tai khéo léo của y, Thịnh Lật bị hắn đè phía dưới tần số hô hấp từ từ dồn dập, cả người tê dại vô lực gục xuống.
Thác Bạc Hoàn Thành lúc này mới phát giác bé yêu động lòng người phía dưới đang cắn chặt môi, hô hấp dồn dập. Hai ngón tay không chút chần chừ nhanh chóng đút vào hậu huyệt Thịnh Lật đảo lộng.
"Ư...... a...... a ~~" Đã có kinh nghiệm lần trước, Thịnh Lật vốn cho rằng sẽ rất đau, không biết tại sao mới bắt đầu quả thật đau đớn dần dần thay bằng cảm giác thân thể tê tê dại dại, bây giờ lại thấy thoải mái quyến luyến cảm giác thế này.
Đến khi Thác Bạt Hoàn Thành nắm lấy bàn tay nhỏ bé của y kéo đến chạm vào quái vật khổng lồ, mới biết được hắn đã đến đỉnh điểm khó dằn nổi!
Ô ~
Bỗng nhiên Thác Bạt Hoàn Thành rút ra ngón tay, chất lỏng màu trắng theo đó trào ra văng đến trên đùi Thịnh Lật, trong khoảng thời gian ngắn ngủi y đã đạt cao triều ba lần! Vốn nghĩ rằng trò chơi đã kết thúc không ngờ chỉ mới bắt đầu!
Ngoài cửa huyệt nóng bỏng to lớn đỉnh đỉnh vào, sau đó thanh âm từ tính truyền đến lỗ tai Thịnh Lật.
"Nô lệ của ta, ngươi thật phóng đãng a!"
Dứt lời, Thác Bạt Hoàn Thành không kìm nổi khai chiến, cúc hoa mềm mại non mịn căng ra hết cỡ, không còn ôn nhu vuốt ve, nam nhân trên chiến trường không khói lửa ra sức công thành lướt trì mở rộng ranh giới!
Sự va chạm mãnh liệt đã vượt qua sức chịu đựng Thịnh Lật, y không nhịn được bắt đầu mở miệng van nài.
"Chậm chậm một chút ...... a...... a ừ...... ư...... của ngài...... thật quá lớn...... xin ngài...... xin ngài...... xin ngài...... từ từ thôi...... A......" Thịnh Lật toàn thân vô lực, mềm như vô cốt ngã soài trên mặt đất, miệng lẩm bầm cầu khẩn.
Đã mất đi lý trí Thác Bạt Hoàn Thành chỉ lo tận tình đem thứ khổng lồ của mình chạy loạn bên trong thân thể Thịnh Lật, rất nhanh tìm được điểm mẫn cảm trong cơ thể y, bắt đầu đấu đá lung tung!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!