Chương 2: (Vô Đề)

Tuân theo quy củ y ngồi sát bên cạnh, cúi thấp đầu, không dám thở mạnh.

"Tới đây, lấy lòng ta." Thác Bạt Hoàn Thành giọng nói từ tính mang theo hùng hồn lại không trộn lẫn bất kỳ tình cảm ra lệnh.

Thịnh Lật chậm chạp đi tới bên giường, gương mặt vốn trắng nõn trong nháy mắt trở nên hồng nhuận sáng bóng, y cắn môi dưới không dám thở mạnh, hít thở cũng trở nên khó khăn hơn.

Ngẩng đầu nhìn nam nhân trên giường, da thịt cả người hắn bại lộ trong không khí, đôi chân thon dài màu mật rắn chắc bên trên phủ một lớp lông tơ dày rậm, bộ vị trọng yếu bị một góc trường bào che lấp loáng thoáng có thể thấy địa phương màu đen cùng cái nơi đang phồng lên, cơ bụng tám múi cường kiện chỉnh tề xếp hàng trên thân thể hắn.

Không chỉ có vậy trên người hắn còn có đầy rẫy vết thương mới cũ xen kẽ làm người ta rung động, cơ ngực tam giác hùng hồn làm ánh mắt Thịnh Lật không dám tiếp tục càn rỡ.

Bởi vì cứ tiến về phía trước nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của Thác Bạt Hoàn Thành, hắn lại không có ý che giấu cứ thế trước mặt Thịnh Lật khiến y ngượng ngùng không biết phải làm sao, cuối cùng ngơ ngác đứng sững bên cạnh.

Thịnh Lật nghĩ tới tánh mạng người nhà, cắn răng một cái, dậm chân leo lên giường. Thác Bạt Hoàn Thành hai chân đã sớm tách ra đợi vưu vật trước mắt tới lấy lòng mình.

Ngón tay mảnh khảnh của y rơi vào mắc cá chân hắn, có lẽ trước đó y đã đứng đợi khá lâu, mùa xuân tháng ba khí trời đặc biệt lạnh làm hai tay y cũng lạnh buốt. Cho nên khi đôi tay lạnh như băng của y đụng phải thân thể nóng bỏng thì hắn khẽ rên lên một tiếng.

Thịnh Lật cúi đầu, nghe tiếng hít thở của hắn ngày càng nặng nề dồn dập. Hai tay ôm không hết bắp đùi một đường trườn lên, ngón tay lạnh như băng chạm đến mỗi một nơi đều khiến Thác Bạt Hoàn Thành tâm dương khó nhịn.

Ngón tay Thịnh Lật từ từ chuyển đến giữa hai đùi, vô tình chạm vào quái vật lớn nóng bỏng, kinh ngạc nhanh chóng thu tay về, phân thân của nam nhân này lớn quá! Mặc dù y cũng là nam nhân nhưng cái kia thật không thể sánh bằng hắn nha.

Tiếp tục.

Thác Bạt Hoàn Thành nằm trên giường lần nữa truyền đạt lệnh không cho kháng cự.

Thịnh Lật nhắm chặt hai mắt, vươn tay cầm khổng lồ của hắn, cảm giác được vật khổng lồ kia nhưng sinh vật sống nhảy nhót trong tay càng lúc càng lớn, một tay căn bản cầm không hết, Thịnh Lật không thể làm gì khác hơn kiên trì cầm chặt con quái vật lớn.

Nhúc nhích.

Thác Bạt Hoàn Thành ngửa ra sau trên giường, hai mắt khép lại, trên bụng vạt áo chuyển động biên độ ngày càng tần phồn.

Thịnh Lật tận lực khuấy động lên xuống khổng lồ, thỉnh thoảng ngửa mặt nhìn nam nhân nằm ngửa, lúc này mặc dù đang đắm chìm trong *** nhưng vẫn anh khí bức người.

Qua một khoảng thời gian dài, hai tay Thịnh Lật đã đau đến không thể cử động, thế nhưng nóng bỏng trong tay không giảm nửa phần độ cứng.

A ~~~~~ Bỗng nhiên chất lỏng màu trắng như núi lửa bộc phát bắn ra.

Thác Bạt Hoàn Thành mở mắt nhìn nam nhân thẹn thùng trước mắt, khóe miệng nhúc nhích, chất lỏng màu trắng tán lạc trên thân thể, thấm ướt một mảng y phục Thịnh Lật. Hắn thích thú vươn ngón trỏ quét chất lỏng trên mặt Thịnh Lật, Thịnh Lật sợ đến không dám nhúc nhích.

Sau đó hắn lại đem ngón trỏ nhét vào trong miệng Thịnh Lật, Thịnh Lật kinh ngạc khẽ hé miệng để mặc ngón trỏ của hắn khuấy đảo bên trong, chất lỏng chua ngọt nhanh chóng lan tỏa cả khoang miệng.

Một lúc sau, cái lưỡi của Thịnh Lật bắt đầu nhói đau, hắn mới chuyển tay vòng sang ót Thịnh Lật, dùng sức ấn y xuống. Khi thứ khổng lồ vốn đã xụi lơ lần nữa uy phong lẫm lẫm chen vào miệng Thịnh Lật, sợ hãi bị người ép khuấy động thêm một hồi, Thịnh Lật mệt mỏi vô cùng.

Đột nhiên hắn vung tay xé, quần áo ngủ của Thịnh Lật nhanh chóng bị ném trên mặt đất, nháy mắt vóc người gầy ốm của y hoàn toàn hiện ra trước mặt hắn.

Hắn kéo Thịnh Lật đến gần, há miệng cắn viên thịt phấn hồng trước ngực y, viên thịt mềm mại ở trong miệng hắn từ từ trở nên cứng như đá, sau đó liền dùng sức cáu xé viên thịt, đau đến trán y toát mồ hôi lạnh, khóe miệng hắn lúc này đã nhiễm máu tươi, cười ngã ngớn với y.

Thịnh Lật cảm giác bản thân đang rơi vào một hang động không đáy u ám. Hắn dùng sức lật người Thịnh Lật đặt dưới thân thể, còn hắn ngồi trên mông y gặm cắn làn da trơn mịn trên sống lưng.

Thịnh Lật gục trên giường, cau mày chịu đựng cơn đau âm ĩ, nam nhân này thế nhưng lại cắn mình. Thác Bạt Hoàn Thành hai tay vòng qua dưới nách vê nặn viên thịt trước ngực y, mỗi một động tác đều khiến y không nhịn được bật ra rên rỉ.

Đôi bàn tay to đã được tôi luyện trên chiến trường, mặt trên dày cộm phòng rộp, lúc này nốt phồng trên tay đang từ từ ma sát mỗi một tất da thịt trên thân thể y, thuận tiện trườn xuống đùa bỡn hạ thể y, quay, nắm, kéo, xé mỗi một lần kích thích điều làm y run lẩy bẩy.

Thác Bạt Hoàn Thành lại dùng sức tát một cái trên mông y, một cơn rát đau ập đến, y nhíu mày nước mắt thiếu chút nhỏ ra.

Hắn nửa quỳ phía sau y, nóng bỏng không chút thương tiếc đâm vào dũng đạo hẹp hòi.

A ————! Thịnh Lật trực tiếp ngã xuống giường, nước mắt ào ào chảy xuống, hai chân không ngừng đi xuống, đôi tay nắm chặt sàng đan.

Đau! Đau a!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!