19
Ta nhìn Thế tử quỳ ở phía dưới, có chút đau đầu.
Ta nghĩ Triệu Kỳ chắc cũng có chút đau đầu.
Đầu tháng có tin vui từ hướng Tây Bắc.
Cuối tháng, Cung vương điện hạ và Thế tử trở về kinh.
Nhưng ai có thể ngờ rằng trong khi đại quân đang nghỉ ngơi ở dịch trạm ngoại ô thì Thế tử lại nhanh chóng một mình giục ngựa vào kinh.
Hắn không về nhà mà đi thẳng đến Thẩm phủ, lại không đi qua cổng chính, nghĩ rằng chỉ nói vài lời với người trong lòng, vì vậy hắn trèo tường vào trong viện Thẩm gia.
Sự xuất hiện đột ngột của hắn khiến những hạ nhân trong Thẩm phủ sợ hãi.
Thẩm tướng nghe được thanh âm, tới nơi, lại chỉ nhìn thấy một chiếc áo bào treo trên tường.
Thế tử theo Cung Vương điện hạ vào cung báo cáo tình hình chiến sự, lời còn chưa dứt, Thẩm tướng đã tức giận đến cáo trạng với Bệ hạ.
Vì vậy, Triệu Kỳ vừa nghe xong tình hình chiến trận ở Tây Bắc liền ngồi lại trong điện với ta.
Thẩm tướng ngồi bên trái, Thế tử quỳ ở giữa.
Một người trợn mắt tức giận, người còn lại dù đang quỳ nhưng dường như tâm trạng khá tốt.
Về phần Bình Tây hầu, ông đang trên đường tới đây.
Thế tử đương nhiên vui vẻ, tuy rằng hắn cũng nhận ra điều đó có chút không hợp quy củ.
Nhưng vừa rồi Thẩm cô nương vội vàng từ trong nhà đi ra, nắm lấy cổ tay hắn, nói: "Sao Thế tử lại ở đây? Phụ thân ta có lẽ đã nghe thấy tiếng động, chàng nên rời đi trước."
Nàng có chút lo lắng nhưng ánh mắt lại sáng ngời. Thẩm tướng ở bên cạnh càng nói càng tức giận, Thế tử cũng không giảo biện, giống như Thẩm tướng nói gì thì chính là như vậy.
Trên thực tế, trong khoảng thời gian Thế tử rời khỏi kinh thành, phủ Bình Tây hầu và Thẩm phủ qua lại khá nhiều.
Hai nhà tuy không khai báo gì với bên ngoài nhưng ánh mắt của người dân kinh thành lại tinh tường hơn bất cứ thứ gì khác.
Triệu Kỳ vừa an ủi Thẩm tướng vừa nói bóng gió về công quân của Thế tử.
Khi hắn đang nói chuyện thì Bình Tây hầu đã đến.
Ta đang nghĩ Bình Tây hầu có thể giúp gì đó, nhưng khi Bình Tây hầu đi lên, ông chỉ nói: "Ông sui!"
Thẩm tướng tức giận nói: "Xin Bệ hạ phải làm chủ cho thần" rồi bỏ đi với bàn tay siết chặt nắm đấm.
Sau khi Thẩm tướng rời đi, Triệu Kỳ chỉ có thể nói, Thế tử làm trái quy tắc, mặc dù có tình cảm nhưng chung quy vẫn chưa phải người một nhà.
Nói chuyện một lúc, Bình Tây hầu cũng rời đi cùng Thế tử.
Bình Tây hầu nghĩ rằng nói vài lời với Bệ hạ cũng chẳng sao. Nhi tử của ông ấy thực sự có năng lực, giống như ông vậy.
Tin vui từ phía Tây Bắc đồng nghĩa với việc kế hoạch của Triệu Kỳ đã tiến thêm một bước.
Những ngày này, thời gian Triệu Kỳ thượng triều ngày càng ngắn lại. Mỗi ngày ở trên triều, hắn đều ho khan hoặc xoa xoa thái dương.
Những lần triệu kiến thái y ngày càng thường xuyên hơn.
Triệu Kỳ cũng kể cho ta nghe về Chu gia, Chu gia hoành hành ngang ngược, cấu kết với gần nửa triều đình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!