Chương 18: (Vô Đề)

Ta biết kế hoạch của Triệu Kỳ, Cung vương điện hạ cũng biết kế hoạch của hắn. Nhưng không phải ai cũng biết điều ấy.

Ví dụ như Ngự sử, Thái úy… Bọn họ có thể không có suy diễn ác ý gì, chỉ cho rằng việc hoàng đế tuyển phi là chuyện bình thường mà thôi.

Triệu Kỳ muốn đem thiên hạ cho Cung vương điện hạ, không thể cứ mặc kệ mọi việc, giao phó cho đệ đệ mình.

Vì vậy, đối mặt với đống tấu chương do Triệu Kỳ mang đến, ta và hắn bắt đầu nghĩ cách khác.

Hạ tuần tháng 5, ta lấy danh nghĩa của mình gửi thiếp mời tới cho các phu nhân trong đại gia tộc ở kinh thành, mời họ đến Ngự hoa viên để ngắm hoa. Thời gian được ấn định vào đầu tháng 6.

Đồng thời, Triệu Kỳ lấy cớ đáp lễ cho mời quan chức kinh thành đến thưởng hoa, thời gian được định vào cùng ngày hôm đó.

Nói cách khác, vào ngày ấy, các gia đình quyền quý ở kinh thành, nam tử sẽ ở tiền viện còn nữ tử sẽ ở hậu viện.

Ta và Triệu Kỳ lén ngồi trong một căn đình ở xa xa để nhìn nữ nhi nhà Ngự sử hay nhà Thái úy, xem có ai thích hợp với con cháu thế gia này không.

Tất nhiên, Thẩm tỷ tỷ cũng được mời.

Đầu tháng 6, ta đặc biệt chọn cho mình y phục tối màu hơn một chút và nhờ Thẩm tỷ tỷ truyền tin khắp nơi.

Khi người đến cũng đã đủ, ta bèn nói vài lời mở đầu cho có lệ, mời mọi người tự do hoạt động.

Những cô nương đến hôm nay đều mặc đủ loại váy đẹp…

Ta nhìn Triệu Kỳ đang ngồi bên cạnh, hỏi hắn: "Triệu Kỳ, chàng có thấy không? Hôm nay các cô nương ăn mặc thật xinh đẹp."

Triệu Kỳ nhìn ta, đưa tay kéo ta ngồi xuống bên cạnh, hỏi: "Đẹp chỗ nào?"

"Màu sắc và kiểu dáng trang phục của họ rất đẹp."

Triệu Kỳ lại gật đầu nói: "Đẹp như thế nào?"

Ta nói: "Những cái màu xanh chanh, vàng nhạt, hồng nhạt, xanh da trời đều đẹp cả. Có cái thì trông như thế này, có cái thì lại thế này".

Ta vừa nói vừa khoa tay múa chân.

Miêu tả xong, ta bỗng có chút tức giận, nhỏ giọng nói với Triệu Kỳ: "Triệu Kỳ, chàng không thể hỏi về váy vóc trước như vậy, trước tiên phải nói Nhược Nhược trông đẹp hơn bọn họ chứ."

Triệu Kỳ cười lớn, tiếng cười như trong vắt như nước suối, nghe rất hay.

Ta cũng mỉm cười, cảm thấy hơi xấu hổ.

Triệu Kỳ niết tay ta nói: "Đương nhiên phải hỏi xem trông như thế nào, không những phải hỏi mà còn phải ghi nhớ. Khi nào rảnh thì nhờ Nhược Nhược mặc từng bộ cho ta ngắm."

Ta cảm thấy mặt mình hơi nóng nên rút tay ra. Triệu Kỳ dạo này vẫn luôn như vậy, rất thích niết tay người ta chơi đùa.

Triệu Kỳ lại xoay người ta lại nói: "Nếu Nhược Nhược muốn nghe thì cứ nói với trẫm. Nhược Nhược là đẹp nhất."

Dù có chút xấu hổ nhưng ta vẫn không thể không mỉm cười. Ta không náo loạn với hắn nữa, ngồi lại đàng hoàng và quan sát.

Nữ nhi nhà Thái úy hôm nay tính tình sôi nổi, mặc váy sáng màu ngắm nhìn hết bông hoa này tới bông hoa khác.

Nữ nhi nhà Ngự sử có phần hướng nội hơi, nhìn thì có vẻ đọc qua rất nhiều sách nhưng vẫn có chút dễ thương, chỉ thấy nàng ấy so sánh chiếc váy màu vàng nhạt của mình với màu hoa.

Ta cùng Triệu Kỳ thương lượng hồi lâu, Triệu Kỳ nói, nhi tử của nhà Đại học sĩ khá tốt, tính tình điềm đạm, không kiêu ngạo, thích hợp với nữ nhi nhà Thái úy.

Hắn cũng cho biết những tân quý mới được đề bạt trong năm nay cũng không tệ. Mang theo tinh thần hăng hái của nghé mới sinh không sợ hổ.

Đôi khi hành sự chưa biết cẩn thận dè dặt nhưng đây cũng lại là một loại tài năng có thể dùng được. Nếu có thể kết hôn với nữ nhi nhà Ngự sử thì sẽ tốt cho cả hai gia đình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!