Ngày 14 tháng 2, Bệ hạ cho gọi ta.
Ta rất ngạc nhiên vì đây là lần đầu tiên Triệu Kỳ triệu kiến ta kể từ khi ta vào cung vài tháng trước.
Điều làm ta ngạc nhiên hơn nữa là thái phi không hề phân phó hay giải thích điều gì.
Vì vậy ta dẫn theo vài người và đi tìm Bệ hạ.
Vừa bước vào cửa, ta đã nhìn thấy một chiếc bàn chất đầy tấu chương.
"Gần đây Triệu Kỳ thật là vất vả." Ta nghĩ thầm, sau đó yên tĩnh bước tới chỗ hắn.
Hắn đặt cây bút trong tay xuống, xoa xoa lông mày rồi hỏi: "Nhược Nhược, nàng có muốn về thăm nhà không?"
Ta không biết Triệu Kỳ đang nói về điều gì.
Ta không biết "về nhà" mà Triệu Kỳ nói có giống với "về nhà" mà ta đang nghĩ trong lòng hay không.
Ta thậm chí còn không biết tại sao Triệu Kỳ lại hỏi ta câu hỏi này. Nhưng vào khoảnh khắc ấy, trong đầu ta chợt xuất hiện rất nhiều câu hỏi.
Chẳng lẽ có người dâng tấu, nói ta ở lâu trong cung là không thích hợp?
Có phải Chu gia đã xảy ra chuyện gì không? Là Chu gia Kim Lăng hay Chu gia Kinh thành?
Thái hậu muốn ta rời khỏi đây ư?
Hay việc tuyển phi sẽ sớm bắt đầu?
Có phải Triệu Kỳ chịu áp lực gì hay không?
Trong lòng ta bắt đầu thấy khẩn trương.
Nhưng mấy ngày nay ta chẳng nghe được động tĩnh gì cả.
Lúc ta đang trầm tư, Triệu Kỳ nói: "Nhược Nhược, nàng đừng suy nghĩ nhiều, ta chỉ muốn nàng vui vẻ nên mới nhắc nàng một chút thôi."
Ta không biết phải nói gì, cũng không biết phải làm gì mới tốt, ta nên vui hay nên buồn?
Ta thấy Triệu Kỳ cúi đầu, cau mày.
Hắn nói: "Chương Nhu, gần đây có thể trẫm phê tấu sớ quá nhiều, ngữ khí khi nói chuyện với nàng không được tốt lắm, dọa sợ nàng rồi."
Tận dụng thời gian này, Triệu Kỳ ra lệnh mang tới món bánh phù dung mới làm.
Hắn nói tiếp: "Nhược Nhược thật sự không cần suy nghĩ nhiều, ta chỉ nghĩ trở về Kim Lăng sẽ khiến nàng vui vẻ."
Lúc này, ta mới thực sự nhận ra rằng "về nhà" mà Triệu Kỳ nói chính là "về nhà" mà ta chưa bao giờ dám nghĩ tới.
Niềm vui to lớn ập đến, ta có hơi choáng váng.
Cắn một miếng bánh phù dung, ta cẩn thận xác nhận với Triệu Kỳ từng chữ: "Bệ hạ thật sự nghiêm túc sao? Hơn nữa, hơn nữa, thái phi nhất định sẽ không cho phép ta quay về."
Triệu Kỳ gọi người tới pha cho ta một tách trà:
"Cho nên hôm nay ta mới gọi nàng đến."
Hắn giải thích: "Ngày mai Cung Vương phi sẽ tổ chức yến tiệc trong cung, mời các quý tộc kinh thành đến dự. Trong bữa tiệc sẽ tổ chức một cuộc thi giải đố. Theo quy định của những năm trước, người đứng đầu có thể hãy đến khố phòng nơi cất giữ bảo vật để chọn lựa phần thưởng. Nhưng năm nay, trẫm thay đổi phần thưởng thành một tâm nguyện là được."
Mới đầu nghe nói về cuộc thi ta còn gật đầu, nghĩ rằng nó hoàn toàn có lý nhưng sau khi nghe xong, ta nhận ra cần phải vượt lên dẫn đầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!