Sau tháng Giêng, Triệu Kỳ bận rộn một thời gian dài.
Lâu lắm rồi ta chỉ gặp hắn thoáng qua và chỉ kịp chào một câu.
Đến đầu xuân, thời tiết ấm hơn một chút, nhưng chỉ một chút mà thôi.
Triệu Kỳ triệu tập các quan đại thần đến để tổ chức lễ cày cấy mùa xuân hàng năm, cầu mong mưa thuận gió hòa, quốc thái dân an.
Thái phi đặc biệt dặn ta làm chút nem rán, hái mấy củ cải tươi, lúc hoàng hôn đi tìm Triệu Kỳ.
Đây là phong tục ở Kim Lăng, với mục đích cầu cho mùa màng bội thu.
Ta đã đi con đường này đến tìm Triệu Kỳ nhiều lần. Hiện tại nhớ lại, dường như lần nào ta cũng cảm thấy vui vẻ.
Ta tới gặp Triệu Kỳ, hắn có vẻ đang làm việc rất chăm chỉ. Ta nhanh chóng lấy ra những miếng nem và củ cải thơm ngon, chậm rãi nói cho hắn về lời kể của tổ phụ ta, rằng ngày đầu xuân tổ tiên bọn ta sẽ ăn nem và củ cải.
Tổ phụ là một lão đầu nhỏ bé thú vị, nhưng nếu động tới tổ tiên của ông thì ông sẽ đột nhiên trở nên cực kỳ nghiêm khắc. Ta chưa bao giờ nói với ông ấy rằng ta không thích ăn củ cải.
Chỉ sợ Triệu Kỳ cũng không thích ăn, nhưng bởi vì không tiện tự vả mặt, hơn nữa ta vừa mới nói rất nhiều rằng món này tốt như thế nào, rất có thể hắn sẽ ăn một chút.
Nghĩ đến đây, ta nhanh chóng chộp lấy đĩa củ cải nhỏ tới ăn, ta nghiêm túc suy nghĩ rằng nếu có thần linh trên thiên đường thì nhất định phải phù hộ cho thiên hạ được mưa thuận gió hòa.
Mùi vị của món củ cải này có chút cay, ta nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ ăn củ cải nữa, nhưng đồng thời ta cũng rất vui vẻ, vì vừa rồi vẫn chưa đưa hết cho Triệu Kỳ ăn.
Triệu Kỳ gần đây xác thực rất bận rộn, trong triều xảy ra một số chuyện khó hiểu, cho nên hắn phải cẩn thận một chút. Nhưng bây giờ, nhìn thấy tiểu cô nương phồng má ăn củ cải, Triệu Kỳ cảm thấy nếu muốn bảo vệ tiểu cô nương thì cố gắng nhiều hơn cũng được.
Hắn nói: "Chương Nhu, ngày mai ta dẫn nàng đi thả diều nhé?"
Ta không thể tin được. Triệu Kỳ nói, ngày mai hắn sẽ dẫn ta đi thả diều phải không?
Ta nuốt khan, cẩn thận xác nhận với hắn: "Bệ hạ nói ngày mai sẽ dẫn ta đi thả diều phải không?"
Ta sợ câu tiếp theo hắn sẽ nói là: "Chương Nhu nghe nhầm rồi."
Nhưng hắn lại gật đầu: "Ừ."
Ta cũng rất nhanh gật đầu.
Những bậc thang ta đi hôm nay phát ra âm thanh rất hay, mỗi một âm thanh khiến người ta vui vẻ.
"Một lời đã định. Triệu Kỳ, đừng nuốt lời." Ta nói.
Hắn cười nói: "Ta đoán hôm nay thái phi sẽ bảo nàng tới, đây không phải là ý nghĩ vừa nảy ra đâu."
Hắn đã thỏa thuận với ta ngày mai sẽ đợi ta ở một địa điểm thả diều bên ngoài cung điện.
Khi ta đến đúng giờ đã hẹn, sẽ có một chiếc xe ngựa của Thẩm phủ đưa ta đến đó, ta có thể nói với người ngoài rằng ta đi tìm Thẩm tỷ tỷ.
Trên đường về, ta vẫn cảm thấy hơi mơ màng.
Nhưng xét đến việc Triệu Kỳ vừa rồi đã ngoắc tay với ta, hắn chắc chắn sẽ không nói dối ta.
Hơn nữa, hắn sẽ không mang ta ra làm trò đùa.
Vừa về đến chỗ của mình, ta vội vã đi vào bếp.
Ta muốn làm hai chiếc bánh táo gai, một cho ta và một cho Triệu Kỳ.
Khi ta đi chơi vào mùa xuân, đây là món điểm tâm ta thích nhất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!