Edit: Upehehe
—
40.
Tôi gửi xong tin nhắn Wechat cho Uyển Kiêu rồi tắt điện thoại, chuyên tâm chờ đèn giao thông trên đường.
Kim đồng hồ trên cổ tay chỉ hướng 10 giờ, đã lâu rồi không đi làm, tôi nhẹ nhàng vuốt vô lăng vừa suy nghĩ, bữa giờ mắc đi tán trai, có nên nghỉ việc luôn không ta.
Suy tư một hồi, tôi vẫn quyết định ghé công ty một chuyến.
Nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, một cuộc điện thoại chợt gọi đến. Ông sếp ngu ngốc nói với giọng điệu nhẹ nhàng nịnh nọt, "Alo, cậu Hoắc à, ừ thì là tôi nè, cậu xem xem, cũng bốn ngày rồi í."
"Làm sao?"
"Không không không, không phải tôi muốn giục cậu đi làm đâu, chỉ cần cậu chịu quay lại, tôi nhất định sẽ trải thảm đỏ chào mừng cậu, cánh cổng công ty lúc nào cũng rộng mở đón cậu —"
"Bớt nói nhảm lại, có chuyện thì nói."
"Là như này, cậu Phùng đột nhiên muốn nâng đỡ một minh tinh nhỏ trong công ty, cậu xem ý cậu thế nào?"
"Phùng Bắc muốn nâng thì để cậu ta nâng đi."
Tôi lập tức cúp máy, lờ mờ nhớ ra hình như đúng là dưới trướng có người đúng gu Phùng Bắc, hèn chi daddy này mới chịu đồng ý vung tiền.
Vậy thì tôi đỡ phải đi làm công ăn lương nữa rồi.
Bản thiếu gia đây đếch làm nữa.
41.
Vừa quyết định xong, tôi lập tức chuẩn bị quay đầu xe đi tìm Uyển Kiêu.
Nghĩ lại thì, giờ này chắc cậu ta vẫn còn đang đi học ở trường, đi học cũng tốt, tan học về vừa vặn có thể đón người đi ăn cơm.
Còn cơm no bụng ấm xong làm gì nữa thì đúng thật là tôi chưa nghĩ ra, vừa hay đúng lúc đi ngang qua một hồ bơi trong nhà, tôi chợt nảy ra một ý tưởng.
Sau khi bước vào, tôi lập tức nói thằng với lễ tân, "Tôi muốn gặp quản lý."
Rất nhanh, quản lý sau khi nghe xong yêu câu của tôi liền hoa mắt chóng mặt, hỏi lại lần nữa cho chắc ăn, "Cậu thật sự muốn bao trọn cả hồ bơi ạ?"
Tôi gật đầu, ngó vào bên trong thấy cũng không tệ lắm, nói tiếp, "Nhớ thay nước mới, tắt toàn bộ camera."
"Cậu tính tổ chức party hồ bơi ạ?"
"Không."
"Vậy là để?"
"Chỉ để bơi thôi."
Tôi nói bằng giọng điệu thâm sâu khó lường xong rồi đi.
Quản lý ở phía sau gọi tôi lại, "Cậu ơi, cậu quên cầm thẻ ngân hàng."
Tôi hơi ngẩn ra, cầm lấy thẻ ngân hàng rồi đi ra ngoài.
Mũi Uyển Kiêu cao như vậy, xuyên qua lớp quần rộng thùng thình có thể mơ hồ thấy được hình dáng của nó, càng nghĩ tới càng mụ đầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!