Chương 33: Ngoại truyện Phùng Bắc (10) [END]

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[ Út cưng, là người yêu của con ]

Edit: Upehehe

43.

Vài tháng sau đó, Phùng Bắc gần như dính lấy không rời Lạc Thượng nửa bước .

Y có lịch làm việc với các trường quay cả nước, minh tinh nhỏ sắp trở thành đại minh tinh rồi.

Nhưng Phùng Bắc lại không vui lắm.

Câu hỏi lúc trước của hắn vẫn chưa được trả lời, dường như đều bị giấu đi vài chi tiết.

Phùng Bắc là người thẳng tính, hắn không hiểu được sự vòng vo, càng không hiểu mấy thứ mập mờ lòng vòng thế này, nên lại cảm thấy chán nản.

Nhưng dăm ba thứ này không ảnh hưởng đến việc hắn háo sắc.

Hắn càng thất bại càng hăng, dùng hết mọi thủ đoạn để ép Lạc Thượng mở mồm nói ra ba chữ.

44.

Đôi lúc Lâm Đường Uyên cảm thấy đầu óc Phùng Bắc có vấn đề, chỉ muốn hét vào mặt hắn – mày có bị ngu không? Nhìn cậu ta muốn đ*t mày đến chết như vậy rồi, mày nói xem vậy là có thích hay không?

Nhưng mà nói ra thì thô lỗ quá.

Suy đi tính lại vẫn là để tên công tử ăn chơi Phùng Bắc này tự giác ngộ ra thì tốt hơn.

Anh ta giờ không ở Bắc Kinh, mà là ở thành phố C – quê của Lạc Thượng.

Lâm Đường Uyên cũng mới biết được lai lịch của Lạc Thượng không nhỏ, cha y tiếng tăm lừng lẫy, quyền cao chức trọng.

Ở đây anh ta mở lại quán bar, còn gặp được người bạn mới.

Một cặp tình nhân, nhưng cũng là cha con.

Rất thú vị.

(*) Hình như là một cặp luận loan, có 1 câu thôi đừng nghĩ nhiều nha các mom 

45.

Ngõ Nam La Cổ ở Bắc Kinh, người người qua lại nhộn nhịp, lời âu yếm lơ lửng trên bầu trời Bắc Kinh cổ kính rồi rơi xuống nhân gian.

Phùng Bắc vẫn không biết mệt là gì, thậm chí còn không sợ chết mà khiêu khích sự tự chủ của Lạc Thượng.

Cuối tuần, Lạc Thượng hiếm lắm mới không có công việc.

Y vẫn sống ở chỗ cũ, tiền kiếm được một nửa bị ông chủ bóc lột húp, một nửa đưa cho Phùng Bắc. Y không có hứng thú với tiền lắm, nhưng mua cho út cưng thêm mấy chiếc xe cũng khá tốt.

Phùng Bắc là con trai út nhà họ Phùng, cũng chính là út cưng của Lạc Thượng.

Lúc này trong phòng vẫn như cũ không một hạt bụi.

Còn những binh khí, dao kéo treo trên tường đang trố mắt nhìn chủ nhân của chúng ngồi bình thản ôm người đẹp trong lòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!