Chương 32: Ngoại truyện Phùng Bắc (9)

[ Thích muốn chết ]

Edit: Upehehe

38.

Lạc Thượng vẫn tiếp tục bặt vô âm tín, nhưng trên Weibo bỗng dưng xuất hiện đủ loại hình ảnh của y.

Đây là tác phẩm của ông chủ bóc lột, đã có kim chủ nâng đỡ thì cái gì cũng có, còn chu đáo mua cả hot search cho Lạc Thượng, cũng coi như dựa vào vẻ đẹp để tranh thủ chút danh tiếng.

Nào là tóc vuốt ngược, nào là quân phục… đẹp trai một cách khác thường, điều này khiến Phùng Bắc thèm muốn điên.

Nhìn thấy được mà không chạm được.

Bị Lạc Thượng "bạo lực lạnh", Phùng Bắc chịu hết nổi rồi.

Cuối cùng vào một ngày nọ, hắn hùng hổ tự sửa soạn tạo hình cho mình, cất kỹ bộ quần áo quê mùa của Lạc Thượng đi, tại vẫn chưa nỡ vứt.

Hắn thay một bộ vest phong cách Anh Quốc lịch sự và bảnh nhất của mình, nếu bàn về sự đẹp trai thì hắn không thể thua được!

Hắn lập tức lái chiếc McLaren rời khỏi nội thành đi tìm Lạc Thượng.

Lúc đi ngang qua cửa hàng bán hoa quen thuộc, bánh xe dừng lại, vẻ mặt xinh đẹp của đại mỹ nhân đang rất bất mãn, nhưng vẫn phải miễn cưỡng mua hoa để dỗ người ta.

"Bà chủ ơi, có hoa hồng trắng không ạ?"

Bà chủ cửa hàng bán hoa là người quen của Phùng Bắc, mỗi lần tán gái hắn đều qua đây mua hoa, bà chủ hỏi, "Tiểu thiếu gia, vẫn như cũ sao?"

"Lần này không giống những lần trước, cháu nghiêm túc lắm." Phùng Bắc nói thẳng, "Chất đầy hoa vào cốp xe cho cháu, có bao nhiêu nhét bấy nhiêu."

Bà chủ cửa hàng tuân theo nguyên tắc "Có tiền không kiếm là ngu", "Được thôi, đảm bảo cho cháu ôm được mỹ nhân về."

Một nhóm nhân viên cửa hàng bắt tay vào việc, còn Phùng Bắc bình tĩnh ngồi đợi trên ghế lái.

Tiện thể nhắn mấy tin, số điện thoại cuối cùng cũng được bỏ chặn.

39.

Kết quả là hai chữ lạnh lùng từ Lạc Thượng, "Có việc?"

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Phùng Bắc tái nhợt, tay run lên vì giận. Mấy hôm trước hắn uống say còn bị tên nhóc này gặm hết toàn thân, thế mà giờ đã là "có việc" rồi sao?

Trước kia không ít người mắng hắn là trai đểu.

Hoá ra hắn căn bản chẳng tính là gì.

Lạc thượng mới là cái thằng nhóc đểu cáng!

40.

Nhưng mà nói thế nào nhỉ.

Lạc Thượng thật sự đã nắm rõ Phùng Bắc trong tay.

Cái gì không có được thì mãi mãi khiến người ta day dứt.

Bà chủ cửa hàng hoa hỏi, "Tiểu thiếu gia, còn nhét nữa không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!