Chương 27: Ngoại truyện Phùng Bắc (4)

[ Thiếu ch*ch ]

Edit: Upehehe

13.

Phùng Bắc lái xe đến dưới toà nhà công ty Lạc Thượng, để v* v*n minh tinh nhỏ, hắn quả thật đã tốn không ít tâm tư.

Hôm nay hắn mặc một chiếc áo sơ mi màu hạnh nhân, tay áo xắn lên, lộ ra cánh tay trắng đến mức thấy được mạch máu, kết hợp với áo khoác Anh Quốc màu nâu nhạt, trông vừa lịch sự vừa bỉ ổi. Đôi chân dài được bao bọc trong chiếc quần tây thẳng đuột, khiến người ta khó mà rời mắt.

Chiếc xe hắn lái cũng lố lăng không kém, màu bạc hà, tưởng đâu mới sinh ra đã đóng vai chính.

Hắn tuỳ ý mở cửa xe, vẻ mặt kiêu ngạo, ngồi chờ Lạc Thượng xuất hiện.

Vài phút sau, người hắn chờ đã đến.

Lạc Thượng bước đi ngay ngắn, là thói quen từ nhỏ do được quản lý kiểu quân đội để lại, sải bước dài nhưng vững chãi. Y ngước mắt thấy Phùng Bắc, lại một lần nữa bị choáng ngợp.

Chỉ cần ánh nhìn thứ hai cũng đủ chung tình cả đời.

Xe đẹp đi đôi với người đẹp.

h*m m**n theo đuổi của đại đa số những người đàn ông cũng chỉ có vậy.

Lạc Thượng cho người khác cảm giác chính trực quá mức. Dù tuổi tác non trẻ đã làm phai đi chút cảm giác áp lực, nhưng đôi mắt y lại quá thâm trầm, tựa như một vị vua của muôn thú đã ngủ đông.

Sâu thẳm, những rung động tối đen cuộn trào, từ từ thở ra tiếng hổ gầm giận dữ, sau khi mai phục liền cắn chặt con mồi, quyết chết không buông.

Phùng Bắc không biết bộ dạng lười biếng lúc này của mình trong mắt Lạc Thượng là gì.

Là sự quyến rũ giấu đầu lòi đuôi.

Thiếu ch*ch vô cùng.

14.

"Lạc Thượng, cậu không cần rời khỏi Bắc Kinh."

"Cậu có muốn làm một ngôi sao lớn không?"

Phùng Bắc là một tên bất cần đời, nhưng đôi mắt đuôi mày rất thâm tình, những lời nói ra đều như lời thề.

"Tôi sẽ nâng đỡ cậu."

15.

Lên xe Phùng Bắc, Lạc Thượng đột nhiên nghe được những lời rung động lòng người như vậy.

Y nhìn không rời mắt Phùng Bắc đang xoay tay lái, góc mặt sắc sảo xinh đẹp, đôi môi phớt hồng, phảng phất khí thế hăng hái ngạo nghễ, toàn thân tỉ mỉ tinh xảo, mang đến những rung động quá mức mãnh liệt.

Nhưng y kiềm nén hết thảy dưới đáy lòng, bây giờ chưa phải lúc.

Y là một linh hồn bị trói buộc.

Cha y là một nghị viên quân khu danh tiếng lẫy lừng, đối xử với con cháu vô cùng nghiêm khắc, gần như là bất cận nhân tình.

Mà mục đích y đến Bắc Kinh lần này cũng rất đơn giản.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!