Edit: Upehehe
—
82.
Cửa căn hộ trên tầng mười mở ra lần nữa, rồi nhanh chóng đóng cửa lại.
Dường như trên người Uyển Kiêu có một nguồn năng lượng vô tận. Lúc nãy cậu về nhà mình tiện tay lấy cuộn băng vải trắng thường dùng khi vận động, quấn quanh cánh tay phải cuồn cuộn, càng làm tăng thêm phần quyến rũ khoẻ khoắn.
Bên ngoài màn đêm sâu thẳm như một vòng xoáy mê hoặc lòng người.
Hai thùng bao cao su bị ném trong phòng khách không ai thèm ngó ngàng, còn cửa phòng ngủ không khoá.
Tay Uyển Kiêu hơi run, những đường gân xanh nổi trên mu bàn tay, cậu vừa đi vừa lột áo c** q**n.
Kể từ lần đầu được khai trai, nhịn đến giờ cũng đã lâu, t*nh d*ch ứ đọng trong d**ng v*t không được giải phóng.
Cậu đi đến trước cửa phòng ngủ, thấy Hoắc Dật còn đang ngủ mê man trên giường.
Làn da lộ ra tất cả đều là kiệt tác của cậu.
Những dấu hôn cùng với vết đỏ đó là do dùng sức m*t mạnh khi ch*ch anh.
Xương bả vai phía sau lưng Uyển Kiêu là những vết cào Hoắc Dật để lại khi l*n đ*nh.
Cậu khẽ mỉm cười, tâm trạng vui vẻ vô cùng.
Hôm nay vốn phải đến trường huấn luyện thể lực, hít đất và kéo xà.
Lấy hết tinh lực vận động dùng trên người Hoắc Dật là đủ rồi.
Uyển Kiêu cởi hết chỉ chừa lại mỗi cái q**n l*t, dưới tuyến nhân ngư có ít lông lưa thưa, đôi chân dài mạnh mẽ.
d**ng v*t chưa bao giờ nghỉ ngơi đã sẵn sàng chiến đấu, hình dáng thô dài, cực lớn đội q**n l*t lên thành một chiếc lều nhỏ.
Cánh cửa phòng ngủ thực sự đóng lại.
83.
Khi bị Uyển Kiêu đè tỉnh, tôi vẫn còn đang mơ màng. Sau khi tỉnh táo lại liền phát hiện trên người bị quấn những dải băng màu trắng mỏng.
Một dải buộc trước ngực, lộ ra hai đ** t* hồng phấn đẫm nước bọt. Uyển Kiêu mới vừa l**m qua, ướt nhẹp, làm tôi ngứa ngáy vô cùng.
Băng vải thô ráp phủ đầy các hạt vải dệt di chuyển trên người tôi, tôi không chịu được kiểu k*ch th*ch thế này, lỗ dâm đã hơi ươn ướt.
Tôi khó chịu, muốn Uyển Kiêu v**t v* mình, muốn quá đi mất, cơ địa nhạy cảm quá mức chính là rất dễ ướt.
Uyển Kiêu ở trên giường vừa mạnh mẽ vừa ác liệt, không còn là chú cún vẫy đuôi như trước nữa.
Cậu dùng bàn tay thô ráp mân mê bên trong đùi tôi, sau đó lấy ngực đè lên nửa thân trên của tôi.
Đột nhiên bàn tay kia của cậu lấy băng vải quấn quanh mắt tôi.
Uyển Kiêu đưa lưỡi l**m môi tôi, giọng nói mang chút tủi thân, "Anh Hoắc ơi, em đi lâu vậy mà anh cũng không tỉnh."
Mắt bị bịt kín nên không thấy rõ lắm, chỉ có thể thấy lờ mờ vài bóng sáng.
Yếu hầu tôi trượt xuống, điểm nhạy cảm bị người khác chạm vào, cảm giác ngứa ngáy tê rần từ xương tuỷ lan ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!