*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Upehehe
—
61.
Dòng nước trong hồ bơi tựa như bàn tay d*c v*ng vô hình, dìm Hoắc Dật đến ngạt thở.
Cơ thể tr*n tr** không mảnh áo che thân, thân hình cao gầy trắng mịn bị thằng nhóc nhỏ tuổi khống chế, dùng răng, đầu lưỡi và những đầu ngón tay đầy vết chai sạn cùng nhau lưu lại vô số dấu tích.
Tiếng r*n r* ban đầu chỉ ưm ưm khe khẽ, dần dần trở nên gầm gừ khó kìm nén, khàn đặc và bất lực. Làn da ửng hồng dường như đã không thoả mãn được d*c v*ng của Uyển Kiêu.
Có lẽ Hoắc Dật trời sinh nên hoá thân thành một con thú nằm dưới phục tùng, anh bị Uyển Kiêu ôm chặt trong lòng, run rẩy đón nhận những nụ hôn và từng cái l**m, ngứa quá, muốn… bị đ*t quá.
Màn dạo đầu vừa kéo dài lại dày vò, anh không ngừng th* d*c, chỉ biết mình sắp l*n đ*nh lần nữa, đằng trước lại muốn b*n t*nh.
Xung quanh là làn nước ấm ấp, cơ thể Uyển Kiêu lại nóng bỏng như lửa, bàn tay thô to mạnh mẽ vò nát hai n*m v* Hoắc Dật.
Hoắc Dật sống trong nhung lụa nhiều năm, làn da trắng mịn mượt mà, tinh tế như gấm lụa, dùng để chà đạp là thích hợp nhất.
n*m v* hết bị răng nanh cắn xong lại nhẹ nhàng l**m, cậu không muốn làm Hoắc Dật quá đau.
Trong vòng xoáy d*c v*ng, Hoắc Dật hoàn toàn kiệt sức. Anh chưa bao giờ bị ai l**m láp khắp cơ thể như vậy, từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài.
Thế nên thấy giữa hai mông trống trải, anh co rúm người lại, cuối cùng vẫn nhịn không được, thở gấp nói, "Uyển Kiêu ơi…Anh muốn…"
62.
Uyển Kiêu khi cười giống như cậu thiếu niên đang đạp xe giữa ngày nắng rực rỡ, gương mặt này của cậu hợp nhất là đi lừa người, nhưng cậu không muốn lừa dối Hoắc Dật.
Cậu phơi bày ra bộ mặt thật gần như xấu xa, tràn ngập d*c v*ng của mình cho anh, mỉm cười đè Hoắc Dật lên thành bể bơi.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, mặt nước lấp lánh ánh bạc chỉ cao ngang ngực, dáng vẻ Hoắc Dật nằm trong lòng cậu th* d*c thật xinh đẹp.
Khuôn mặt lạnh nhạt phủ đầy những áng mây đỏ bừng, không phải ngượng ngùng, mà là h*m m**n tr*n tr** và trắng trợn.
Ánh mắt anh vừa thản nhiên vừa chìm đắm, cùng một chút cảm giác tin cậy khó nói thành lời.
Tựa như đang nghiêng đầu sang nói với Uyển Kiêu, "Em có thể đ*t anh rồi."
63.
Trên bờ hồ vương vãi đầy bao cao su, toàn thân Hoắc Dật xụi lơ, miễn cưỡng tựa vào thành hồ nghỉ ngơi.
Uyển Kiêu tay dài, vơ lấy bảy tám cái xuống, những ngón tay thô ráp chai sần của cậu nhanh chóng xé áo mưa, mùi bạc hà rất nồng, còn nồng hơn cả t*nh d*ch.
Bao cao su còn dính chút dịch bôi trơn, hơi lạnh và dinh dính.
Bờ ngực phập phồng của Hoắc Dật lại bị l**m m*t lần nữa, anh r*n r* chịu đựng, bắp chân mềm nhũn như vừa đụng trúng con c*c c**ng c*ng, thô dài của Uyển Kiêu.
Bất kể là ai cũng không thể thoát khỏi d*c v*ng.
"Anh Hoắc ơi…Lần đầu tiên em gặp anh…"
"Là em đã muốn làm như vậy rồi."
Giọng nói của Uyển Kiêu tựa như người tình đang dịu dàng nỉ non. Thế nhưng những ngón tay thô ráp lại chậm rãi thâm nhập vào phần thịt mềm mại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!