"Ta bán nó, là vì sợ có ngày thằng cha nó hối hận, quay lại đòi người. Không phải ta ham bạc nhà ngươi, chỉ một lạng bạc thôi, một lạng bạc, ngươi cứ mang nó đi."
"Mẫu thân, đừng bỏ con. Con sẽ ăn ít thôi, làm việc thật ngoan. Hôm đó con không ra giúp mẫu thân, là vì sợ chậm rửa nồi, không dám chạy ra hóng chuyện."
Nó khóc đến thương tâm.
Tạ nhị thẩm vẻ mặt phức tạp, mắt đỏ hoe, răng cắn chặt môi run rẩy.
"Mẫu thân làm vậy là vì con."
"Ở với mẫu thân, con cũng chẳng có ngày lành tháng tốt gì."
"Mẫu thân hôm nay nhớ tới cái tốt của con, mới dám làm thế."
"Lỡ có ngày nào đó mẫu thân quên mất…"
Ả nói tới đó, lặng người, không nói thêm được gì.
Mà đúng thật là như vậy. Lòng người phức tạp.
Tạ nhị thẩm vừa mới chịu biến cố lớn, đang hận Tạ Nhị, lại nhớ tới đứa con gái hiền lành, mới bằng lòng vì Nhị Nha mà liều một phen.
Nhưng Tạ Nhị kiểu gì cũng sẽ dỗ được ả.
Đến lúc đó, ả lại quên mất cái tốt của Nhị Nha.
Rồi mọi chuyện sẽ lại quay về như cũ.
Tạ Lan Đình len lén kéo tay áo ta, trong mắt là khẩn cầu tha thiết.
Trong nguyên tác, ngoài nữ chính ra, người từng đem lại ấm áp cho Tạ Lan Đình, chỉ còn mỗi Nhị Nha.
Chính hắn là người bế Nhị Nha nuôi lớn.
Là hắn thay tã, bón cháo, chăm sóc đứa bé không ai quan tâm ấy.
Khi Nhị Nha lớn hơn một chút, lại lén chia cơm cho Tạ Lan Đình.
Nhưng sau này, khi hắn trưởng thành, giành lại quyền lực, Nhị Nha đã sớm qua đời.
Nghe nói là đột nhiên phát bệnh, vợ chồng Tạ Nhị chẳng đoái hoài.
Con bé sợ làm phiền cha mẹ, cắn răng chịu đựng, chẳng rên một tiếng, sáng hôm sau đã cứng đờ.
Sau này, Tạ Lan Đình xử lý xong nhà họ Tạ, trở về thôn, để mấy bát cơm đầy thịt trước mộ Nhị Nha.
Một đời con bé chưa từng được ăn nhiều thịt đến thế.
Sau này, hắn gặp nữ chính.
Nữ chính hơi giống Nhị Nha.
Ban đầu, hắn coi nàng là tiểu muội muội.
Sau đó, nàng trở thành thứ ánh sáng duy nhất trong đời hắn.
Ta đưa cho Tạ nhị thẩm một lạng bạc, lập một tờ khế ước bán thân, là tử khế.
Ta không tin vợ chồng Tạ Nhị.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!