Chương 5: (Vô Đề)

Trước kia trong nhà họ Tạ, kẻ thấp nhất là Tạ Lan Đình. Giờ là Nhị Nha.

Tối đến, ta cùng Tạ Lan Đình ôn lại những việc trong ngày.

Tạ Lan Đình nói: 

"Hôm nay có mấy người trước kia từng bắt nạt con, đến làm thân, muốn con cho bọn họ một tờ giấy."

"Vậy con có cho không?"

Không có.

"Thế trong lòng con nghĩ thế nào?"

Ta thực lòng tò mò suy nghĩ thật của hắn.

Tạ Lan Đình cụp mắt, nhẹ giọng:

"Con chỉ là không muốn cho thôi. Cho thì thấy ấm ức lắm, mà con cũng không biết vì sao. Mẫu thân, người có thấy con rất xấu xa không?"

Nếu hắn mà cho, mới là có lỗi với bản thân từng chịu khổ ngày xưa.

Ta nhìn hắn, nghiêm túc nói:

"Nếu con cho họ, ta mới thật sự giận đó."

"Người tốt cần phải bỏ công bỏ sức, bỏ ra thiện ý thì mới được hồi đáp."

"Còn kẻ xấu chỉ cần vài câu ngon ngọt là đạt được điều mình muốn, như vậy thì không công bằng."

"Nếu con dễ dàng tha thứ như vậy, thì người tốt ở bên con sẽ bị tổn thương. Con sẽ chỉ còn toàn những kẻ giỏi nịnh bợ, thấy con tốt thì bám, thấy con sa sút thì quay lưng. Hôm nay con làm rất đúng, giữ vững được lòng mình, ta rất vui."

Khóe môi Tạ Lan Đình cong lên đầy tự hào, hắn rụt rè áp mặt vào tay ta.

"Mẫu thân, hôm nay mọi người đều khen người, con vui lắm."

Ta khẽ xoa đầu hắn.

Cái gai trong lòng hắn, hình như lại nhổ ra thêm một chút.

Ta thật sự cảm thấy, mình đang từng chút từng chút xoay chuyển vận mệnh của hắn.

07

Đến ngày thứ ba, có người cầm giấy giả tới xem bệnh.

Vương đại phu vừa xem đã cau mày, lý lẽ rõ ràng, chỉ ra rằng giấy và nét bút hoàn toàn không giống.

Kẻ đó xấu hổ rồi nóng nảy, nói rằng mình bỏ tiền khám bệnh mà cũng bị từ chối.

"Ngươi không kiếm tiền à? Ngươi không phải là đại phu sao?"

Vương đại phu lắc đầu: 

"Ta là do chủ nhân dẫn theo, chỉ nghe lệnh chủ nhân."

Người nọ tức giận định bỏ đi.

Hồng Trần Vô Định

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!