Chương 21: (Vô Đề)

Mọi chuyện vốn dĩ chúng ta chưa từng bàn bạc.

Nhưng lại ăn ý vô cùng, cùng nhau hoàn thành một chuyện lớn.

Có lẽ, đây chính là tinh thần tự giác ôm nhau mà sống của những kẻ vai phụ.

27

Tống Vi Hiền hỏi: 

"Cô nương tên Tô Lê kia, có phải là người được thiên mệnh định sẵn mà mẫu thân từng nói không?"

Ta từng đem đại khái nội dung quyển truyện này, kể cho bọn nhỏ như kể một câu chuyện cổ tích.

Khi ấy ta nói: 

"Nếu thế gian này là một quyển sách, vậy trong sách sẽ có một đôi nam nữ là kẻ được trời định."

"Nếu gặp phải người như vậy, tốt nhất nên tránh xa một chút."

"Bởi vì bọn họ là những người được vận may ưu ái nhất."

Khi ấy, Tống Vi Hiền rất lấy làm lạ: 

"Ở gần người may mắn, chẳng phải sẽ tốt hơn sao? Sao lại phải tránh?"

Ta nhìn nàng, ánh mắt đầy xót xa: 

"Bởi vì năng lượng trong thiên hạ là có hạn."

"Nếu một người quá mức may mắn, vậy con thử nghĩ xem, những người xung quanh họ sẽ như thế nào?"

Tống Vi Hiền vẫn còn mơ hồ.

Nhưng Tạ Lan Đình đã tiếp lời: 

"Chắc chắn sẽ cực kỳ bất hạnh."

Đúng vậy! Vô cùng bất hạnh.

Cùng trải qua một kiếp nạn, bọn họ là kẻ sống sót, còn những kẻ khác chỉ là vật tế.

Họ yêu nhau, sống c.h.ế. t có nhau, nhưng người bên cạnh lại thành đạo cụ, là đá kê chân.

Họ lâm vào hiểm cảnh, cần có người chịu c.h.ế. t thay.

Họ gặp phải hiểu lầm, cần có người đứng ra gánh tội.

Truyện xưa ta từng đọc, có một điều ta không sao hiểu nổi:

Vì sao nữ chính chạy trốn, nam chính liền phải g.i.ế. c nha hoàn của nàng?

Vì sao thần nữ không yêu Ma Tôn, thì Ma Tôn phải hủy diệt tam giới?

Hồng Trần Vô Định

Vì sao để chứng minh nam chính khí phách, phải để hắn g.i.ế. c người như ngóe, đồ sát cả nhà người ta?

Dựa vào cái gì?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!